NÚI THẦN - Trang 408

thái độ ích kỷ thống trị trên này chỉ là một phần trong đó mà thôi. Động lực
chính thúc đẩy chàng là một nhu cầu cấp thiết về mặt tinh thần, lòng khao
khát được bày tỏ thái độ trân trọng khổ đau và cái chết, cái nhu cầu có lần
vừa mới hé răng thổ lộ đã bị Settembrini uốn ba tấc lưỡi hùng hồn kết tội
khiến chàng hậm hực tới tận bây giờ - chàng hy vọng khi gần gũi với những
người bệnh nặng thập tử nhất sinh nhu cầu ấy sẽ được thỏa mãn và củng cố,
trở thành đối trọng đủ sức cân bằng lại những xúc phạm và lăng mạ đập vào
mắt chàng từng ngày từng giờ ở đây. Ví dụ thì nhiều vô số kể, nếu được hỏi
có lẽ Hans Castorp trước hết sẽ kể đến những bệnh nhân chẳng bệnh tật gì,
chỉ kiếm cớ chữa bệnh để ở lì lại ‘Sơn trang’, trên thực tế họ muốn chơi bời
thả cửa và thấy nếp sinh hoạt nhàn tản ở đây rất hợp ý mình nên tình nguyện
ở lại, chẳng hạn như bà góa Hessenfeld đã được nhắc tới ở trên, một người
đàn bà hoạt bát ghiền cá cược: bà ta sẵn sàng cá với các quý ông trong viện
về tất cả mọi thứ trên đời, nào là thời tiết sắp tới sẽ ra sao, bữa ăn sắp tới
người ta sẽ dọn món gì, kết quả khám của ai đó sẽ tốt hay xấu và liệu người
ấy sẽ bị kết án bao nhiêu tháng nữa, cá xem chiếc xe thể thao hay vận động
viên nào sẽ thắng giải cuộc thi trượt tuyết trượt băng sắp tới, cá về kết cục
một cuộc tình mới chớm nở trong đám bệnh nhân và về hàng trăm thứ dớ
dẩn khác nữa, giải thưởng của những trò cá cược loại này thường là sôcôla,
rượu sâm panh và trứng cá mà sau đó họ khui ra ăn mừng tưng bừng trong
khách sạn, rồi thì họ còn cá ăn tiền, ăn vé xem phim, thậm chí còn cá ăn nụ
hôn nữa - cả được hôn lẫn phải hôn - tóm lại, máu cờ bạc đáng nể của bà ta
giúp cho bầu không khí trong phòng ăn trở nên sôi động và hồi hộp, có điều
chàng trẻ tuổi Hans Castorp không tán thưởng những trò nhố nhăng ấy, phải,
chàng thấy nội sự có mặt của bà ta cũng đã đủ làm ô uế cái nơi đáng ra phải
thanh tịnh này rồi.

Bởi trong thâm tâm chàng vẫn cố gắng giữ tròn danh dự, dầu rằng việc ấy

không phải dễ sau gần nửa năm chung chạ với những kẻ trên này. Chàng đã
dần dần thấu hiểu bụng dạ đa số bệnh nhân ở đây, nhận rõ chân tướng, hành
vi, đạo lý và quan điểm của họ, nhưng điều đó tỏ ra chẳng mấy hữu ích cho
quyết tâm bảo vệ nhân cách của chàng. Cứ xem trường hợp hai gã thiếu niên
lêu lổng mười bảy mười tám tuổi được mệnh danh là “Max và Moritz” thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.