Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 214

Tạ Nam bỏ điện thoại xuống, ngồi ngây ra, không ngờ một màn kịch

vô vị như vậy lại liên quan đến mình, chuyện Đường Lăng Lâm tới tìm cô
bảy năm trước giờ vẫn còn nguyên trong ký ức. Tạ Nam tuyệt vọng, nằm
bất động trên chiếc giường trong ký túc, Cao Như Băng đi đi lại lại lo lắng
không thôi, nói: “Cậu định thành tiên à, Nam Nam? Mấy ngày liền không
ăn gì, cũng chẳng đi học, cứ thế này, không bị cảnh cáo vì bỏ học nhiều thì
cũng chết bởi đói mất”.

“Băng Băng, cậu đi học đi, tớ muốn nằm một chút.”

“Cậu đã nằm mấy ngày rồi, không sợ thối thịt à?” Cao Như Băng tiện

miệng nói, rồi thấy hối hận ngay sau đó, “Hay là để tớ tìm Hạng Tân
Dương, vừa nãy anh ấy gọi điện cho tớ hỏi thăm tình hình của cậu? Tên vô
lại này...”.

“Anh ấy gọi điện thoại à? Nói gì đấy?” Tạ Nam rối rít gặng hỏi.

“Anh ấy dặn tớ chăm sóc cậu cho tốt, giọng nói có vẻ buồn bã, nghe

rất thương tâm.”

Tạ Nam không nói gì nữa.

“Cậu sao vậy? Hôm kia tớ gặp anh ấy, anh ấy cứ như người mất hồn đi

đi lại lại bên ngoài trường. Nhìn bộ dạng cậu bây giờ cũng chả có gì tốt
hơn. Cãi nhau tức nhau thì phải làm hòa chứ. Nếu hiểu lầm điều gì thì gặp
nhau là xong, đâu phải trẻ con, đâu cần như thế?”

Đôi mắt Tạ Nam vẫn chăm chăm nhìn lên tấm màn, một lúc sau mới

nói: “Anh ấy nói, anh ấy phải lấy ngườikhác”.

Cao Như Băng không dám tin vào tai mình nữa. Cô đưa tay sờ trán Tạ

Nam, thấy mát lạnh: “Kỳ nghỉ Quốc khánh các cậu vẫn như đôi chim cu
dính lấy nhau cơ mà, anh ấy còn lái xe đưa cậu về, cậu nói anh ấy rất họp
với bố cậu. Mới có nửa tháng thôi chứ mấy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.