Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 36

Nói Vu Mục Thành không đau khổ thì cũng không đúng, nhưng đau

khổ đến mức nào thì còn phải xem xét. Anh gửi lại một bức thư với lời lẽ
ân cần cháo, chúc cô có cuộc sống mới hạnh phúc. Đây có thể coi là cuộc
chia tay trong tình hữu hảo rất điển hình, sau này hai người vẫn thường
xuyên liên lạc qua mạng, khi rảnh rỗi, họ còn gọi điện thăm hỏi tình hình,
có điều hầu như đều là Chu Lệ Sa chủ động gọi cho anh.

Khi Vu Mục Thành về nước, máy bay hạ cánh tại sân bay Thượng

Hải. Chu Lệ Sa còn cẩn thận đi đón anh, hai người đã đi ăn cùng nhau.
Nhìn qua cũng có thể nhận ra công việc của Chu Lệ Sa ở Thượng Hải rất
tốt, Vu Mục Thành mừng cho cô và thật lòng yên tâm về cô.

Hiện nay, Chu Lệ Sa đang làm trong một công ty nước ngoài chuyên

về tổ chức sự kiện ở Thượng Hải, lần này cô đến đây do yêu cầu công việc,
cô đã gọi điện cho Vu Mục Thành trước một ngày, đương nhiên vì phép
lịch sự anh phải đi đón cô.

Chu Lệ Sa kéo va li hành lý́ ra khỏi cửa bảo an. Cô vẫn thời trang và

đầy sức sống như xưa, dù phải qua hành trình hai tiếng đồng hồ trên máy
bay nhưng trông cô không có vẻ gì là mệt mỏi. Hôm nay, cô mặc chiếc áo
cài khuy màu lam nhạt và cái quần dài màu ghi, đôi giày cao gót nhọn,
khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng với mái tóc uốn xoăn gọn gàng, dáng điệu
rất thanh thoát. Nhìn thấy Vu Mục Thành, cô ra sức vẫy tay rồi hét lớn tên
tiếng Anh của anh: “Kevin!”. Vu Mục Thành có chút xúc động, bởi sau khi
về nước công tác, đã lâu lắm rồi chẳng có ai gọi anh như thế.

Cô đặt chiếc va li xuống, nắm lấy tay anh, nghiêng đầu nhìn ngắm

khuôn mặt anh.

“Ôi, Kevin, anh chẳng thay đổi chút nào, dường như cuộc chia tay của

chúng ta không tác động nhiều đến anh thì phải?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.