Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 376

hoàng hôn chiếu xuống khiến cả khu vườn trở nên sinh động, không còn vẻ
vu như ngày nào.

Nhìn thấy anh, Tạ Nam đặt bình xuống, nói: “Hiếm có đấy, hôm nay

anh về sớm thế”.

Ảnh mặt trời chiếu lên khuôn mặt Tạ Nam những sắc vàng tuyệt đẹp.

Gần đây Vu Mục Thành nghiêm chỉnh chấp hành đề nghị của Hứa Mạn,
nếu ở nhà thì phải ép Tạ Nam đi chạy cùng mình, còn nếu không có nhà,
anh sẽ gọi cô xuống lầu chạy bộ, không để cô ngồi lì trên chiếc sofa như
trước nữa. Trời mưa, anh sẽ nhắc cô dùng đến máy chạy bộ, cứ duy trì như
thế đã được hơn nửa tháng, giờ xem ra khí sắc của cô đã được cải thiện hơn
nhiều.

“Hình như em không hoan nghênh anh về sớm hay sao ấy. Nhưng mà

em cũng phải quen”, Vu Mục Thành cười nói: “Nhà xưởng mới sắp khởi
công rồi, cuộc sống của anh cơ bản sẽ trở lại quỹ đạo ngay thôi”.

“Thế thì tốt, anh về sớm một chút có thể nấu cơm cho em ăn.”

Vu Mục Thành cười lớn: “Em thẳng thắn đấy, thừa nhận là cơm anh

nấu ngon hơn em nấu nhé”.

Tạ Nam quả thực không dám giành thế mạnh trong việc nấu nướng,

nếu chỉ có một mình, cô thường chỉ nấu nồi canh và một số món nguội là
được rồi, nhưng nếu so với Vu Mục Thành thì có thể nói là cô không bì
được với anh. Theo lời khuyên của Cao Như Băng, cô đã mua một cuốn
sách hướng dẫn nấu ăn, nghiên cứu vào những lúc rảnh rỗi, rồi tranh thủ
những khi chỉ có một mình ở nhà đem ra thử nghiệm, có điều cô vẫn hơi
hoảng sợ và không tự tin lắm khi nghe tiếng chảo dầu sôi lên mồi khi bỏ
rau vào.

Hai người cùng lên lầu, Vu Mục Thành nói: “Hôm nào tìm người đưa

chiếc dương cầm của em lên đi. Để ở gác xép ấy, bất kỳ lúc nào cũng có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.