Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 402

“Đối với em, tất cả những chuyện đó đúng là đã trôi vào quá khứ rồi.

Em đương nhiên mong muốn cùng anh sống trong cuộc đời hiện tại, nếu
không sao em lại sống chung cùng anh?”

“Có thật vậy không, Nam Nam? Em chưa từng muốn để đồ của mình

trong nhà anh, không hề muốn đưa cây đàn piano lên phòng anh. Em biết
có người muốn giới thiệu bạn gái cho anh, vậy mà cũng chịu nhịn không đi
chất vấn anh. Anh không thể không suy đoán rằng em không tin tưởng gì
vào mối tình của chúng ta, em chỉ là đến đâu hay đến đó. Anh đồng ý ở lại
với em cũng được, mà anh thay lòng đổi dạ thì cũng chẳng sao. Em trước
giờ không phải người con gái theo đuổi đến cùng mục đích của đời mình.
Em làm như vậy chỉ chứng minh rằng em luôn mong đến một ngày mình
buông xuôi tất cả mà quyết không theo đuổi hay đòi hỏi gì.”

“Thôi được rồi, em chẳng cần phải nói gì nữa, anh đã rút ra kết luận

rồi phải không? Anh cho rằng em không hề yêu anh, chỉ thấy điều kiện của
anh rất tốt, một đối tượng thích hợp để kết hôn. Em còn điều gì để nói nữa,
em chỉ có thể nói một câu: Xin lỗi.” Tạ Nam ngồi dựa vào ghế sofa, dáng
người ủ rũ không còn sức lực để ngồi ngay người mà nhìn thẳng vào mắt
anh nữa rồi.

Vu Mục Thành càng thêm giận dữ: “Không ngờ em lại thành thực đến

vậy, được lắm, anh thấy rằng hôm nay chúng ta có nói chuyện tiếp cũng
chẳng đi đến đâu. Xin lỗi em vì hôm nay anh đã mượn rượu nói ra những
điều hơi khó nghe, tạm thời chúng ta nên không gặp nhau một thời gian mà
bình tĩnh lại đã”.

Anh quay đầu kéo cửa đi ra ngoài.

Tạ Nam chỉ nghe thấy tiếng đóng cánh cửa vườn. Cô ngửa đầu ngồi

dựa hẳn vào ghế, lấy tay che mắt lại, rơi vào trạng thái mông lung. Gió đêm
thổi tung rèm cửa sổ, hương hoa trầm lắng len trong làn hơi lạnh của màn
đêm. Tạ Nam ngồi như vậy không biết bao lâu, đến lúc cánh tay cô trở nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.