Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 414

Cô nhanh chóng cầm bảng lương ra phòng ngoài phô tô, Tạ Nam vội

vàng lấy di động chụp lại trang sổ sách có nghi vấn. Chiếc di động mới do
Vu Mục Thành nhất quyết tặng cô, anh còn liếc cái di động cũ rích hôm
nào cũng phải sạc pin kia mà châm chọc: “Trừ khi em lại có một lý do
chính đáng nào đó nên nhất định không đổi điện thoại”.

Tạ Nam ngơ ngác, cô đơn giản chỉ cảm thấy chiếc di động này vẫn

còn dùng tốt, vội hỏi: “Lý do gì?”.

“Có người từng tâm sự, cô ấy không muốn đổi máy điện thoại vì chiếc

máy đó đã nghe rất nhiều bí mật riêng tư của mình nên rất thân thiết.”

Tạ Nam ngắm nhìn chiếc di động cũ cô đã dùng bốn năm, kiểu dáng

bền, nồi đồng cối đá, chức năng đơn giản, các phím bấm đã mòn đến mức
không còn nhìn ra nổi ký tự trên đó. Đối với cô mà nói, thế giới tình cảm
trong bốn năm qua hoàn toàn là con số không, chẳng có bí mật gì riêng tư
cả. Cái lý do nghe rất văn vẻ kia thật là hoang đường lại có chút buồn cười
nữa.

May mà đổi sang điện thoại mới, không thì bây giờ cô biết làm thế

nào. Khi Tiểu Thôi mang bản phô tô vào thì cô đã ngồi nghiêm chỉnh như
đang làm việc rồi. Cho đến tận gần mười hai giờ, cô tắt máy tính, chào tạm
biệt Tiểu Thôi.

“Ây, ông chủ Vương dặn chúng em đưa chị đi ăn trưa?”

“Cái đó thì không làm phiền các cô nữa, tôi có bạn học ở thành phố

này, đã hẹn với nhau đi ăn cơm trưa rồi. Ăn xong tôi sẽ về đây, lúc đó chắc
ông Vương cũng về rồi nhỉ.” Tạ Nam thu dọn đồ đạc của mình, cười tươi
chào Tiểu Thôi rồi lái xe đi. Cô lái ra đường lớn rồi nhanhchóng rẽ vào làn
đường cao tốc trở về nhà.

Ra khỏi thành phố khoảng ba mươi cây số, Tạ Nam dừng lại ở một thị

trấn nhỏ, nhìn quanh các quán cơm b đầy dầu mỡ ở đây mà không chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.