Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 421

vẫn làm công việc thủ tục như thường lệ. Đồng nghiệp cảm thấy cô là một
đương sự trực tiếp trong vụ này, giữa thời điểm nhạy cảm mà lại tỏ ra lãnh
đạm như vậy thì thật đáng nghi, nên họ cứ gặp côdò hỏi nọ kia. Nhưng
thông tin cô cung cấp cho họ chẳng đáng kể gì khiến họ thất vọng tràn trề,
mà khi cô kể chuyện thì rõ ràng chẳng để tâm vào đó, mắt mũi cứ nhìn đi
đâu đâu, đồng nghiệp của cô cũng biết ý mà chẳng hỏi han gì nữa.

Vấn đề lần này tuy rằng Tạ Nam là người đầu tiên phát hiện ra, nhưng

cô thật sự không quan tâm nhiều đến nó. Trong lòng cô bây giờ chuyện với
Vu Mục Thành cũng đủ mệt mỏi rồi, đi làm đối với cô cũng như một cực
hình, làm việc giống như một sự miễn cưỡng, đâu còn tâm trí mà buôn dưa
lê nữa.

Đã mấy ngày liền Tạ Nam không nhìn thấy xe của Vu Mục Thành, mà

nhà anh cũng chẳng hôm nào thấy sáng đèn cả. Trước đây cô đã từng nghĩ
đến kết cục xấu nhất của mối quan hệ này cũng chỉ như lời tâm sự với Như
Băng: “Mình quen biết anh hàng xóm kia, nếu vạn nhất có chia tay nhau thì
chắc là mình phải chuyển nhà đi thôi, chứ không ngày nào cũng chạm mặt
thì khổ sở lắm”. Không ngờ người đầu tiên chuyển đi lại là Vu Mục Thành.

Cô do dự không biết có nên gọi điện cho Vu Mục Thành hay không,

bởi suy cho cùng lần này là mình đưa ra yêu cầu, nhưng chẳng biết nên nói
gì đây, lại càng sợ phải đối mặt với lời từ chối dứt khoát của anh. “Điều anh
không thể chịu đựng được là, em chấp nhận anh bởi vì đang cổ gang sổng
một cuộc sổng mà em với bao nhiêu người khác cho là phải thế, tức là coi
anh như một đoi tượng thích hợp đế kết hôn chứ không thực sự xem như
một đáng để yêu, em thực sự không thể dứt bỏ được cái quá khứ của em
hay sao? ”

“Anh chỉ muốn người con gái anh yêu không còn dây dưa gì với quá

khứ và chỉ chuyên tâm yêu anh, cùng anh chung sổng trong cuộc sổng hiện
tại. ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.