Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 430

“Ngay cả khi tôi đã từng tìm mọi cách ép cônhường lối cho tôi sao?”

“Tôi nhường lối không phải vì cô, cô Hạng, mà tôi coi việc đó cũng

không phải là nhường lối. Hồi đó tôi còn trẻ, chẳng có được tấm lòng cao
thượng hy sinh vì hạnh phúc của ai cả. Chỉ là cô đã đưa ra được thứ mà
Hạng Tân Dương cần, nên anh ấy chọn cô, đơn giản vậy thôi.” Tạ Nam
chán ngán khi cứ bị kẻ khác ép buộc nhớ lại cái quá khứ cũ rích đã trôi đi
lâu lắm rồi. Cô giơ tay xem đồng hồ, nhưng Đường Lăng Lâm không buồn
để ý đến thái độ của cô.

“Bây giờ mới biết, có lẽ cô là người thông suốt nhất trong ba chúng ta,

chỉ tội nghiệp cho tôi và Hạng Tân Dương cứ tự đày đọa cuộc hôn nhân của
mình bao nhiêu năm nay.”

Nghe Lăng Lâm bình phẩm về mình như vậy, Tạ Nam chẳng biết nghĩ

sao nữa, “Cô thật biết cách nói đùa, thực ra tôi là người tay trắng, có gì để
không thông suốt cơ chứ? Hơn nữa tôi mạo muội nói một câu, tôi thấy là
người thì phải biết chấp nhận thực tế, dù cô hay chồng cô, chẳng cần thiết
phải dằn vặt mình vì chuyện cũ làm gì”.

“Tôi đúng là phải để Hạng Tân Dương đến nghe cao kiến của cô.”

Đường Lăng Lâm cười thoải mái, “Nếu sớm biết cô nghĩ thoáng như vậy,
tôi đã đồng ý cho anh ấy trở về đây làm việc từ mấy năm trước rồi. Đáng
tiếc là tôi cứ muốn chia cắt hai người ra hai nơi, nếu trong lòng còn nhung
nhớ thì tốt nhất cứ xa nhau ra. Bảy năm rồi, anh ấy cứ lạnh nhạt với tôi
nhưng không bao giờ có động thái gì là muốn liên hệ với cô cả. Tôi bắt đầu
nghĩ, tôi có thể yên tâm rồi, không nhất thiết phải yêu cầu anh ấy nồng
nhiệt với mình. Có lẽ thời tuổi trẻ của chúng ta đã qua, yêu cầu một tình
cảm nồng nàn là không thực tế. Tôi đã chấp nhận số phận, thậm chí còn suy
nghĩ đến chuyện sinh một đứa con với anh ấy. Không ngờ vừa về đến đây
anh ấy tự nhiên lại giở chứng ra như thế”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.