Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 446

“Có lẽ em đã thất vọng về anh rồi.” Vu Mục Thành vẫn lái xe rất thận

trọng, mắt nhìn về phía trước.

“Em muốn thử anh, muốn đợi anh nói lời theo đuổi, nhưng em đã

nhận ra rằng dù em cứ chờ đợi anh mãi như vậy cũng chưa chắc có kết cục
như em mong muốn. Được thôi, em đành thử chủ động chia tay, anh chấp
nhận luôn không do dự, nhưng em vẫn nghĩ, chắc anh cũng phải có chút
cảm tình với em chứ?” Chu Lệ Sa mơ màng nghĩ về ngày xưa.

“Anh từng thừa nhận là chúng ta đã có một khoảng thời gian rất vui

vẻ.”

“Đúng vậy, nhưng với em nó còn là một ký ức rất đáng trân trọng, còn

với anh nó chỉ là quãng thời gian vui vẻ thôi. Rốt cuộc em không thể để lại
dấu ấn gì trong cuộc đời anh.”

Vu Mục Thành không biết nói lại như thế nào.

“Chỉ cần luôn được ở bên anh, em cảm thấy mình có thể là một người

bạn gái hiểu anh và chia sẻ được với anh, chúng ta có thể thoải mái vui vẻ
khi ở bên nhau. Anh là người khoan dung, là một người bạn trai rất tình
cảm. Có lúc em thậm chí còn trộm nghĩ, nếu mình cứ tiếp tục như vậy, có
khả năng tiến đến hôn nhân lắm chứ. Nhưng khi xa nhau, em chẳng chắc
chắn về anh điều gì nữa, em cũng không chịu được cảm giác lơ lửng giữa
trời mà không chạm đất, khiến em mất hẳn niềm tin vào bản thân mình.”

Vu Mục Thành tự giễu: “Hóa ra anh là một người đàn ông thật tồi tệ

và ích kỷ”.

“Anh rất tốt, chỉ là em nghĩ mình không phải người có thể thật sự

khiến anh rung động. Sau khi gửi email kia em cũng đã từng hối hận, muốn
níu kéo, nhưng mà vô dụng. Bây giờ xem ra quyết định hồi đó của em hoàn
toàn đúng.” Chu Lệ Sa ngả người trên ghế, “Cho nên em cũng rất ngưỡng
mộ cô Tạ đó”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.