Ở LẠI NƠI NÀY CÙNG ANH - Trang 449

Vu Mục Thành xếp lịch cho nhân viên thay ca nghỉ lễ và trực làm

thêm xong, nhanh chóng lái xe về. Anh lái xe vào bãi đồ của khu nhà cao
tầng, mặt trời vừa lặn hẳn nhưng màu trời vẫn còn rất sáng. Chiếc Citroen
trắng của Tạ Nam đã đỗ ở bãi đậu xe rồi, anh xuống xe đang định đi sang
đó thì thấy cậu Tiểu Vương làm ở văn phòng môi giới bất động sản của ban
quản lý chung cư từ vườn nhà Tạ Nam bước ra, tiện tay còn đóng cửa vườn
lại, rồi cất tiếng chào anh.

“Anh Vu đấy à, chào anh.”

“Chào cậu, Tiểu Vương.”

“Anh ở đây có thấy thoải mái không?”

“Cũng thoải mái.” Vu Mục Thành hoài nghi nhìn về căn nhà của Tạ

Nam, Tiểu Vương mỉm cười.

“À đúng rồi, trước đây anh Vu cũng hỏi về căn nhà này, giờ chủ nhà

lại liên lạc với em, nói rằng có khả năng sẽ chuyển ra ngoại tỉnh làm việc,
nên muốn bán căn nhà này đi. Em đến xem nhà và cũng để tiện định giá
luôn, nếu anh hay bạn bè có hứng thú mua căn này thì liên lạc với em nhé.”
Vu Mục Thành gật đầu. Tiểu Vương, anh đứng đó cố hết sức kiềm chế cơn
tức giận, cố giữ bình tĩnh, nhưng cứ có cái gì đó uất nghẹn muốn dâng lên
tận cổ, ngay cả hai động mạch ở thái dương cũng muốn giật giật. Anh quay
đầu trở về nhà của mình, ngồi trên sofa nghỉ một chút, rồi đi lên lầu vào
phòng ngủ, lấy túi du lịch ra bắt đầu thu dọn hành lý, nhét đại mấy chiếc áo
phông và quần dài trong tủ vào. Quay đầu lại bồng thấy Tạ Nam đứng dựa
người vào cửa phòng ngủ. Cô vẫn cứ đi lại nhẹ nhàng như vậy, nên anh
chẳng rõ cô lên từ lúc nào. Khuôn mặt cô trắng bệch, trên tay cầm chiếc
comple màu ghi.

“Mục Thành, đây là chiếc áo anh quên ở nhà em lần trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.