Ở LƯNG CHỪNG NHÌN XUỐNG ĐÁM ĐÔNG - Trang 164

thứ giọng điệu. Hắn cảm giác mình đang treo lủng lẳng trên một vạch dầu
được ráp bằng những cơ thể người. Hắn dụi mắt. Và cảm thấy cái trò chơi
ngẫu nhiên vô tình này đang khiến chính mình rơi vào một tình thế nguy
hiểm khó lường. “Cho tôi xuống!”. Hắn nghĩ. Chiếc xe cất võng mỗi lúc
một dữ dội. “Xin trời phật cho con xuống. Con không còn muốn ở đây. Họ
ném đá con chết mất!”. Khi nghĩ những điều đó, hắn vẫn cố tỏ ra vẻ mặt hết
sức bình thản. Chỉ hơi nhón nhén người để chiếc xe không lắc mạnh bên
dưới. Ánh hào quang phủ quanh hắn biến mất tự lúc nào. Hắn trần trụi và
thảm hại, yếu đuối và ngu ngốc làm sao.

Và lúc bấy giờ, trước sự lúng túng không giấu được của hắn, đám

đông bắt đầu rúc rích cười. Dấu hiệu về sự thành kính dị đoan biến mất.
Thay vào đó, những trận cười, những câu mai mía bắt đầu lây ra.

Hãy xem kìa. Hãy xem ổng sẽ làm gì với cái xe đáng chết giẫm của

mình!

Ồ! Hắn không thể nào điều khiển được một chiếc motor!
Cái trò quái quỷ gì đang diễn ra đây? Thần thánh gì thời buổi này, rủi

ro quá đi à. Không cứu được mình thì có thể cứu ai chứ?

Mặt trời lên cao, thiêu đốt trên đỉnh đầu. Đám đông rộn ràng và gào

thét:

Xuống đi! Xuống đi! Thế đủ rồi!
Bốn tên cánh sát giao thông và nhân viên trật tự đến giải tỏa đám

đông, cầm những cây batoong đứng dưới ngoe nguẩy:

Mọi người trật tự! Mọi người trật tự!
Khẩu súng côn dắt một bên cặp mông vểnh của tay cảnh sát bụng ỏng

cứ nhoi báng lên như một trò khoa trương rởm đời.

Nào nào trật tự để tôi xem điều gì đang diễn ra!
Gã mập bước tới:
Anh kia, anh có khả năng xuống hay không? Sao anh lại lên nằm đó!
Biết chết liền! - hắn nói.
Đó là câu đầu tiên hắn tuyên ngôn trong suốt một buổi sáng. Ba chữ

“Biết Chết Liền” vang lên một cách dứt khoát, chuyển tải hết tinh thần bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.