Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 112

Chương 11

Giàn nướng thịt và than là Hạ Quần mang tới. Trước đó bọn họ đã chuẩn bị
xong xuôi rồi, nhưng vì có thêm Phùng Kiều nên đồ ăn hơi thiếu thốn. Cuối
cùng Giang Nhiễm lấy mì ăn liền mua ở siêu thị rồi nấu một nồi.

Bảy tám người vây quanh than hoa trong sân, tay cầm bát mì tôm nóng hổi,
còn nơi xa là tiếng pháo hoa đứt quãng.

Thật ra chỗ mấy người Giang Nhiễm ngồi hơi cao, khi hướng ra xa có thể
trông thấy đèn đuốc phồn hoa bên kia, từng ngọn đèn lốm đa lốm đốm rất
nguy nga, tráng lệ.

Có lẽ vì hôm nay là khoảng thời gian đặc thù nên bất giác pha thêm một
tầng không khí náo nhiệt. Trước mắt là cảnh đẹp, trong tay là nước súp ấm,
nhóm người còn vây lại cười cười nói nói, đây cũng là lần đầu tiên Giang
Nhiễm được trải nghiệm một cảm giác như thế. Thật giống như có thứ gì
đó đột nhiên xông vào lòng, rồi thứ mềm mại và ấm áp ấy lấp kín cả trái
tim, lại dịu dàng đến mức khiến nỗi lòng thỏa mãn.

Cô ở nơi này không có người bạn đồng trang lứa nào, khi còn bé cũng
không có bạn để chơi cùng. Khi đó cô chỉ ở nhà chơi búp bê cả ngày, hoặc
tới vùng lân cận hái ít quả dại, rau dại về nghịch chơi. Rồi bà Tôn dạy cô
làm bánh nướng rồi bánh ngọt, tuổi thơ của cô cứ trôi qua bình đạm và
ngây thơ như thế.

Về sau đi học rồi bắt đầu quen với Quý Vân Tiên, hai người quen nhau từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.