Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 370

Nhân viên nam nhìn về phía Giang Nhiễm: “Không thể nào.”

Giang Nhiễm: “Đúng là tôi đã uống rồi.”

Nhân viên nam chần chừ mấy giây rồi nói như chém đinh chặt sắt: “Tuyệt
đối không thể, chưa có giấy phép chúng tôi sẽ không bán.”

Hai cô gái mơ mơ hồ hồ rời khỏi tiệm trà sữa.

Quý Vân Tiên nhìn thoáng qua biển tên của tiệm: “Tiểu Nhiễm, chắc không
phải là bạn của Trầm ca mở chứ? Sao tên lại trùng hợp thế, hay là Trầm ca
hùn vốn làm ăn chung nên mới lén lấy trà sữa ra cho mày uống?”

Giang Nhiễm: “Không biết, tao không thấy anh ấy nhắc đến.”

“Cũng đúng, nếu Trầm ca gia nhập cửa hàng nào thì hội Gia Khải sẽ biết.
Gia Khải cũng không nói gì với tao.”

Sau khi khai trương được một tuần, Dương Kế Trầm vẫn chưa về như
trước. Giang Nhiễm gửi tin nhắn cho anh cũng chỉ được dăm ba câu, ban
ngày thì đi học trên lớp, tối đến phải làm bài tập và cô cũng cố gắng để
mình không phân tâm. Dường như anh cũng nhận ra điều đó, nên mỗi lần
nói chuyện đến cuối, anh đều dặn cô học cho giỏi, ngủ sớm một chút.

Từ lúc nghỉ Đông tiền điện thoại đã hao không ít, kho bạc nhỏ của Giang
Nhiễm đã gần hết, sau khai giảng thì nhanh chóng cạn kiệt.

Tiền điện thoại là Giang Mi nạp cho cô, 30 tệ hai tháng. Giang Nhiễm
không muốn bà phát hiện được điều gì nên hết tiền rồi cũng không dám xin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.