Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 710

Quý Vân Tiên: “Chiến hữu cách mạng, cả đời không tan!”

Giang Mi nói với Quý Vân Tiên: “Cháu học đại học một mình nhớ chăm
sóc bản thân cho tốt.”

Vành mắt của Quý Vân Tiên đỏ lên.

Lúc ngồi trên xe lửa, Giang Mi nói với Giang Nhiễm: “Con bé Vân Tiên
kia xa con như tách khỏi mẹ ruột ấy, đứa nhỏ ngoan ngoãn như thế, mà tiếc
là người nhà không quan tâm đến, hà tất gì phải như vậy chứ. Vân Tiên với
cậu kia thế nào rồi?”

Giang Nhiễm chống tay trên bàn nhỏ: “Vẫn ổn ạ, kia cũng là một người rất
tốt.”

Giang Mi lẩm bẩm: “Không biết bọn họ thi đấu thế nào?”

Giang Nhiễm: “Mẹ mong bố thắng hay Dương Kế Trầm thắng?”

“Đương nhiên là Kế Trầm thắng, người kia có thể có bản lĩnh gì.”

Giang Nhiễm dựng tai lên nghe rồi hồi tưởng lại một lần, không sai, Giang
Mi gọi Kế Trầm thân mật biết bao nhiêu.

Sau lần trông cả đêm ở bệnh viện đó xong, dường như Giang Mi cũng
không khách sáo và xa lánh Dương Kế Trầm như trước nữa. Giang Mi nói
ít nhất cậu ấy có lòng, đi đi về về một chuyến tốn không ít thời gian và sức
lực, tặng quà cũng rất tâm lý, đến cả cỡ chân của Giang Nhiễm cũng không
cần hỏi mà đã ghi nhớ trong lòng. Một người đàn ông có thể để tâm mà lựa
chọn vì con như thế đã là rất không tệ rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.