ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 282

- Còn có y.

Vương Tiểu Thạch chỉ cảm thấy trong lòng nhiệt huyết dâng lên.

Bạch Sầu Phi hít sâu một hơi, bỗng nhiên nói ra một câu rất lạnh nhạt:

- Ta biết.

Y nhìn chằm chằm vào Tô Mộng Chẩm, chậm rãi nói:

- Ngươi muốn mời chúng ta vào Kim Phong Tế Vũ lâu.

Tô Mộng Chẩm chợt cười.

Khi bắt đầu cười y cũng đồng thời ho lên.

Y vừa cười vừa ho.

- Bình thường khi mọi người cho rằng mình “biết”, thật ra lại chẳng

biết gì cả, những lời này đúng là không sai chút nào.

Tô Mộng Chẩm nói:

- Các người tự cho mình là ai? Ta muốn dùng phương pháp này để

mời các người làm trợ thủ sao? Các người cho rằng vừa vào lâu thì có thể
đảm nhận chức vị quan trọng à? Vì sao không nghĩ ngược lại là ta đang cho
các người cơ hội? Nhân tài trên thế gian rất nhiều, tại sao ta cứ phải khăng
khăng “mời” các người?

Y nói một hơi đến đây, liền lạnh lùng nói:

- Nếu các người không cao hứng, bây giờ có thể đi. Cho dù đời này

kiếp này không gặp lại, các người vẫn là huynh đệ của ta.

Y ho một tiếng rồi nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.