ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 350

Vương Tiểu Thạch nhìn sắc trời, nhìn nước suối, nhìn hoa lá, sau đó

sự chú ý hoàn toàn tập trung vào một đôi bướm.

Đôi bướm tung tăng. Bướm bay đến đông, ánh mắt của hắn cũng nhìn

theo đến đông; bướm bay sang tây, cặp mắt của hắn cũng dời sang hướng
tây như chớp.

Hắn càng nhìn càng thích, càng nhìn càng vui, giống như bản thân hắn

cũng đang theo đôi bướm kia nhẹ nhàng bay lượn trong vườn hoa.

Lúc này chợt có người vỗ vai hắn một cái.

Vương Tiểu Thạch bừng tỉnh, lúc này mới phát hiện Bạch Sầu Phi đã

đến bên cạnh hắn.

Bạch Sầu Phi lạnh lùng nói:

- Ngươi biết không, vừa rồi khi ngươi mải mê nhìn bướm, ta đã có thể

giết ngươi mấy lần rồi.

- Ta không biết.

Vương Tiểu Thạch cười nói:

- Cho dù phải chết, tại sao lại không thể nhìn bướm?

Đây là kiểu lý luận gì?

Bạch Sầu Phi nhất thời cũng đáp không được.

Vương Tiểu Thạch lộ ra hàm răng như đá cuội, cười nói:

- Huống hồ ngươi sẽ không giết ta.

Bạch Sầu Phi chỉ đành nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.