ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 452

Trương Thán cũng nhoáng người một cái đã đến trước mặt Lôi Thuần.

Nhìn dáng vẻ của hắn, giống như muốn lấy năm mươi sáu bát cơm trong
tay nện xuống mũi tên nhỏ này.

Chỉ có Đường Bảo Ngưu là không kịp làm gì, chỉ kêu một tiếng:

- Ai da!

Xen lẫn vào đó là tiếng kêu của Ôn Nhu.

Lôi Thuần chợt quát lên:

- Không nên cử động!

Lời vừa nói ra, mũi tên đã rơi xuống.

Mũi tên nhỏ này thế tới rất nhanh, nhưng khi cách Lôi Thuần bảy

thước lại tự động rơi xuống.

Vương Tiểu Thạch quơ tay bắt lấy mũi tên.

Lôi Thuần vội nói:

- Xin đưa cho ta!

Vương Tiểu Thạch phát hiện trên thân tên có buộc một tờ giấy nhỏ,

vội đưa cho Lôi Thuần. Lôi Thuần mở ra nhìn một cái, chỉ thấy có mấy chữ
hào phóng có lực, kiếm khí tung hoành:

“Thất thánh đang đến Tam Hợp lâu”.

Bên dưới có vẽ một con sông nhỏ.

Sông nhỏ giống như biển cả, bầu trời, là thứ khó vẽ ra nhất, nhưng

người này chỉ dùng vài nét qua loa, lại phác họa ra được con sông nhỏ có
nước chảy này, chắc chắn là một cao thủ hội họa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.