ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 734

- Cho nên, cũng không có bằng hữu vĩnh viễn hay cừu địch muôn đời.

Vương Tiểu Thạch bỗng lớn tiếng nói:

- Không đúng.

Bạch Sầu Phi trừng mắt nhìn hắn, nói:

- Cho dù không đúng, cũng là sự thật.

Vương Tiểu Thạch nói:

- Nếu nhân sinh đều như vậy thì còn gì thú vị?

- Sống sót là một chuyện nghiêm túc, không có gì thú vị cả.

Tô Mộng Chẩm lạnh nhạt nói:

- Hiện thực vốn không thú vị, chỉ có trong mộng mà thôi.

- Sống sót cho dù không nghiêm túc cũng là bất đắc dĩ, bởi vì ngoại

trừ chết chính là sống, không có lựa chọn nào khác.

Bạch Sầu Phi nói:

- Cho nên chúng ta phải sống cho tốt, sống cho vinh quang, sống trong

thắng lợi, đó mới là sống mãn nguyên, sống thống khoái.

- Bởi vì cuộc sống đôi khi cũng là mộng tưởng, cho nên chúng ta là

đang sống trong mộng, thỉnh thoảng cũng xem như thú vị.

Tô Mộng Chẩm lại cười, y vừa cười liền ho lên, lông mày nhíu lại như

đau nhói ở đâu, nhưng y lại làm như không để ý nói tiếp:

- Đây là Hồng lâu, chúng ta cũng giống như đang sống trong một giấc

mộng lầu hồng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.