ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 962

Có điều hắn không ngờ được kết quả lại như vậy.

Hán tử khâu y phục kia không tránh cũng không né, y vẫn tiếp tục

khâu y phục.

Khi thủy lưu tinh mang theo khí thế lôi đình đánh tới, y bỗng nhiên

dùng tay chụp một cái như hái hoa, ngón tay như thêu thùa cắt vào xích sắt
như người ta dùng răng cắn đứt chỉ thêu. “Cạch” một tiếng, xích sắt nối liền
với thủy lưu tinh lập tức đứt ngang.

Lôi Cổn hét lớn một tiếng, giống như muốn liều mạng, bỗng nhiên lại

buông cả hỏa lưu tinh ra, bay vọt lên không chạy trốn.

Trên tay Lâm Ca Ca lóe lên điểm sáng, đâm về phía Địch Phi Kinh.

Thân hình Địch Phi Kinh đột nhiên cử động, vừa động đã nhanh vô

cùng.

Y dung một tay chụp lấy đoản kiếm trên tay Lâm Ca Ca, bay vút ra,

đồng thời liên tục phong bế bảy huyệt đạo trên người Lâm Ca Ca. Lúc nhìn
lại, thanh đoản kiếm kia đã đâm xuyên qua sườn Lôi Cổn giữa không trung.

Lôi Cổn rú thảm một tiếng, ngã xuống đất.

Hán tử khâu y phục vẫn tiếp tục khâu.

Thư sinh áo trắng lại nhìn như hoa mắt:

- Ngươi… hóa ra ngươi không bị mê hồn hương kia…

- Đêm nay ta đến đây, ngoại trừ muốn đợi hiệu lệnh của Tổng đường

chủ, hoặc là bái tế hồn thiêng của ngài, còn muốn biết rõ đám họa ngầm
còn lại của Lục Phân Bán đường.

Địch Phi Kinh lạnh lùng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.