ÔNG CỐ VẤN - Trang 282

Hữu Mai

Ông cố vấn

Hồ sơ một điệp viên

Chương 17

NGƯỜI BỊ GIẾT VÀ KẺ GIẾT NGƯỜI

1.
Hy vọng cuối cùng của Nhu đã tắt. Trong ngày, Đài phát thanh Sài Gòn
nhiều lần loan báo tên của Tôn Thất Đính nằm trong hàng ngũ những tướng
lãnh đảo chính. Nhưng Nhu vẫn cho rằng Đính đang thực hiện kế hoạch cũ
do Nhu đã hoạch định: hễ có kẻ nào móc nối đảo chính là cứ sáp vô, để tới
phút cuối cùng sẽ lật lại thế cờ. Tới giờ phút này, rõ ràng là không phải như
vậy.
Dinh Gia Long đã ở vào tình thế tuyệt vọng. Lực lượng bảo vệ khu vực chỉ
còn thưa thớt. Đơn vị đóng tại Sở thú còn 80 người. Binh lính đóng trong
thành Cộng hòa thương vong nhiều vì đại bác, cũng không còn hơn số đó.
Một lực lượng nhỏ biệt động quân đóng tại nhà bưu điện. Mấy đơn vị trực
tiếp bảo vệ dinh tuy còn nguyên vẹn, nhưng đều không có công sự chiến
đấu. Toàn bộ những lực lượng này sẽ không đủ sức chống cự qua đêm nay
nếu phía đảo chính tiếp tục sử dụng trọng pháo và cho quân ào ạt tiến vào.
Phía đảo chính đã nắm được cả binh chủng không quân và thiết giáp. Họ có
thể dùng trọng pháo bắn thẳng vào dinh Gia Long nếu cuộc chiến đấu kéo
dài... Nhu thấy đành phải thực hiện đến kế sách cuối cùng, một điều mà y
không hề muốn.
Nhu mở cánh cửa sắt ra khỏi hầm, lên lầu gặp Cao Xuân Vỹ. Suốt từ lúc
tiếng súng bắt đầu nổ, chỉ còn viên phó tổng thủ lĩnh Thanh niên cộng hòa
này vẫn gắn bó bên y.
Nhu hỏi Vỹ:
- Tình hình chung quanh dinh ra sao?
- Từ đây ra Sở thú và ra chợ Bến Thành vẫn yên.
- Phải đi thôi.
- Ông cố vấn đã trình với tổng thống chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.