ÔNG CỐ VẤN - Trang 666

Bình, quê mẹ ở Phát Diệm, đã biết giám mục Lê từ ngày còn nhỏ, thời thiếu
niên học ở tu viện tại Hà Nội, gặp kháng chiến toàn quốc tại đây, anh tham
gia chiến đấu rồi gia nhập quân đội cách mạng. Được giác ngộ lý tưởng
chiến đấu đánh đuổi ngoại xâm, anh trở thành đảng viên Cộng sản. Sau
ngày ký Hiệp định Genève, anh được cử đi theo quân đội Pháp, theo dõi
việc thi hành hiệp định. Quân Pháp rút về nước, anh sang Pháp một thời
gian, mất liên lạc với miền Bắc, gia đình anh bơ vơ ở Sài Gòn, anh bỏ nước
Pháp trở về. Phẫn nộ trước sự bất công của chính quyền Diệm đối với đồng
bào Công giáo di cư, anh tới làm việc với giám mục Lê và cha Hoàng để
phục hồi lực lượng tự vệ Phát Diệm, đối phó với sự đàn áp của chính
quyền. Một cán bộ Bắc Việt hồi chánh tình cờ gặp anh, phát hiện anh trước
đây là cán bộ Vệ quốc đoàn, nên anh bị bắt ra trại Tòa Khâm, Huế. Trong
thời gian này, anh đã làm cho Ngô Đình Cẩn hiểu mình và trở thành người
thân tín của Cẩn, rồi của Nhu, của Diệm. Anh thúc đẩy ba anh em Diệm nối
lại hòa hiếu với cha Lê, cha Hoàng, đồng thời phò trợ chế độ Diệm đối phó
với âm mưu xâm nhập và lật đổ của Mỹ. Sau ngày đảo chính, anh trở về
với cha Hoàng chăm lo việc của giáo hội. Anh bắt đầu tiếp nhận được
đường lối vận động cho hòa bình của Giáo hoàng Paul VI và hiểu sâu sắc
thêm về giáo lý Ki-tô giáo. Anh nguyện dấn thân cho đường lối của Vatican
II. Giữa lúc đó, Trung tâm tình báo Bắc Việt cử người tới bắt liên lạc với
anh. Anh ra vùng tự do gặp anh Mười Hương và được trao nhiệm vụ.
Đường lối đánh đuổi ngoại xâm, hòa bình thống nhất Tổ quốc rất phù hợp
với lý tưởng của anh và của Vatican. Anh nhận lời làm việc cho Trung tâm.
Anh có nhiệm vụ cung cấp những chủ trương chiến lược của Mỹ đối với
cuộc chiến tranh Việt Nam, dưới sự chỉ đạo trực tiếp của anh Tư (Năm
Sang). Do nhiệm vụ phát triển, anh phải mở rộng các quan hệ. Anh đã móc
nối với Thắng, với Ruật, là những người hợp với lý tưởng của mình mà anh
quen biết từ ngày bị bắt ở trại Tòa Khâm. Phái viên từ mật khu vào gặp
Thắng trực tiếp trao nhiệm vụ. Anh sử dụng danh nghĩa một lãnh tụ của
Thiên chúa giáo, một cố vấn đặc biệt của tổng thống để vừa giúp đỡ Hòe và
Trọng, vừa yêu cầu hai người làm một số việc mà mình cần. Họ chỉ biết
anh là người của giáo hội và của tổng thống Thiệu. Giáo hoàng Paul VI,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.