ÔNG CỐ VẤN - Trang 684

- Anh Hai Nhã!
Người ta còn gọi anh bằng những tên khác.
Anh hơi dừng bước đưa cặp mắt mở to tìm người quen trong đám đông,
mỉm cười vẫy tay chào một ai đó, rồi bước tiếp về phía hội trường.
- Vũ Ngọc Nhạ đây ư?...
Nhiều người hỏi nhau. Họ đều ngạc nhiên, vì cầm đầu tổ chức gián điệp
nguy hiểm của Việt Cộng lại chỉ là một người nhỏ nhắn có nụ cười lành
hiền, bộ mặt trung hậu.
Đi tiếp sau anh là một người cùng trạc tuổi, tầm thước, đeo cặp kính trắng
gọng vàng, cũng mặc sơ mi trắng, quần xanh đen, đi giầy ba-ta, đôi mắt sắc
sảo. Rồi tới một người khoảng trên 50, cao lớn, đeo kính trắng viễn, chững
chạc trong bộ đồ lớn màu xanh, đi giầy đen, dáng điệu bệ vệ, đàng hoàng
như một vị bộ trưởng, mà mọi người đều đoán ngay là Huỳnh Văn Trọng.
Đi sau Trọng là một người còn cao lớn hơn anh, không còn ít tuổi nhưng
với mái tóc cắt ngắn, đen nhánh, gương mặt sáng sủa, thân hình cân đối,
rắn chắc, người ta dễ nghĩ đó là một vận động viên thể thao đã trải qua một
thời thanh niên sôi nổi. Tất cả đều mang dáng vẻ trí thức.
Qua những tiếng gọi, những nụ cười và những cái vẫy tay đáp lại, đám
đông đã nhận ra đi đầu là Hai Long, rồi tới Thắng, Trọng và Hòe.
Một thanh niên vui vẻ thốt lên:
- Việt Cộng đẹp trai quá ta!
Nhiều tiếng cười hưởng ứng.
Với những bộ quần áo chững chạc, những nụ cười, những cái vẫy tay,, họ
giống như một phái đoàn vừa từ trên máy bay bước xuống, đang tươi cười
đáp lễ những người ra đón nhiệt tình.
Trên đường đi vào hội trường, Trọng đã nhẹ nhàng đưa cho một phóng viên
Tây Đức bản tuyên bố của mình. Một số đồng nghiệp lập tức bu lại quanh
người bạn vừa gặp may. Người phóng viên Tây Đức tỏ ra hào phóng, sẵn
sàng cho các bạn đồng nghiệp sao lại bản tuyên bố. Đây là tin tức đầu tiên
của phiên tòa tới tay ký giả.

3.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.