ÔNG CỐ VẤN - Trang 737

Sau bữa cơm chiều, buổi tối, các đồng chí trong ban tổ chức Trung ương
Cục, đại diện chính quyền và Mặt trận Miền gặp mặt những người mới trở
về.
Người anh lâng lâng. Hai chục năm rồi anh mới lại được ngồi trong một
cuộc họp giữa những người đồng chí đông đúc. Một cuộc họp trong gian
phòng chan hòa ánh điện, không sợ tiếng máy bay, không lo bị tập kích bất
ngờ. Nếu trong những năm qua anh chỉ mơ ước được sống một ngày hoàn
toàn tự do thì ngày đó đã tới.
Sau lời chào mừng những người đi chiến đấu mới trở về của đại diện chính
quyền và Mặt trận, một đồng chí trong Ban Liên hiệp bốn bên hỏi:
- Trong danh sách trao trả của Sài Gòn hôm nay, có một vị linh mục Giải
phóng, xin cho biết là vị nào?
Mọi người nhìn nhau. Hai Long hơi ngỡ ngàng giây lát. Chúng đã không
dám gọi anh bằng cái tội chúng đã quy kết cho anh tại phiên tòa! Anh đứng
dậy, đáp:
- Thưa, tôi ạ.
Những cặp mắt đều dồn về phía anh. Có những người hơi mỉm cười.
Nhưng không một ai cười thành tiếng. Những người mà Sài Gòn trao trả
không phải đều là cán bộ của ta, mà có cả những vị linh mục, những nhà sư
thật sự, bị coi là lực lượng thứ ba.
Đồng chí trong Ban liên hiệp nói tiếp:
- Lát nữa mời “vị” về nghỉ với chúng tôi trong khu nhà xứ.
Phòng làm việc của Ban liên hiệp được bố trí ngay tại khu nhà xứ nhà thờ
Lộc Tấn. Về tới nơi, qua thái độ của Hai Long, đồng chí trong Ban liên
hiệp chuyển cách xưng hô:
- Chúng tôi đã thông báo với nhà thờ bữa nay có anh trở về... Cha xứ ở đây
mới đi Sài Gòn. Các dì phước đã nhận lời đón anh về nghỉ bên đó.
Hai Long nói:
- Mỗi nhà thờ đều có một cha sở quản lý, nay cha sở đi vắng thì phải chờ
ông về.
- Nếu vậy thì anh nghỉ tại căn phòng cạnh nơi làm việc của chúng tôi.
Hai Long đang ngồi uống nước thì mấy dì phước tới. Một dì nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.