PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 101

Một giây sau, trên tay phải anh là chiếc thẻ cảnh sát.

Hệt như vị phó tướng giơ ra chiếc huy hiệu, anh giơ chiếc thẻ cảnh sát

lên, lập tức, thái độ của hai nhân viên bảo vệ thay đổi,

“Cảnh sát à! Đúng lúc quá!” Cả hai tóm lấy ngực áo Kageyama – lúc

này vẫn cầm trên tay thẻ cảnh sát – rồi lôi tuột anh vào thang máy. “Mời anh
đi cùng chúng tôi!”

Có vẻ như họ tưởng Kageyama là cảnh sát. Kageyama chưa kịp hiểu

chuyện gì thì đã thấy mình ở trong thang máy.

“Đợi đã! Tôi mới là cảnh sát!” Reiko nói rồi lao vào theo.

“Cả bọn tôi nữa!” Ayaka, Natsuki, Hinako và cả Kazuya cũng lao theo.

Thật là một cảnh tượng hỗn độn.

Cánh cửa khép lại, thang máy bắt đầu di chuyển lên trên. Đích đến của

hai nhân viên bảo vệ là tầng thượng.

“Chúng tôi nhận được tin báo trên tầng thượng có một cô gái bị thương

vào đầu. Người báo tin là một chàng trai. Có thể đây là một vụ đánh người
gây thương tích.” Một nhân viên bảo vệ thông báo tình hình cho Kageyama.

“Tôi đã nói rồi.” Reiko giậm gót giày. “Cảnh sát là tôi chứ không phải

anh ta!”

Reiko lấy lại thẻ cảnh sát từ tay Kageyama, giơ ra trước mặt hai nhân

viên bảo vệ, “Hosho Reiko, Sở Cảnh sát Kunitachi! Các anh nhìn đi. Có cả
ảnh một điều tra viên xinh đẹp đây này!” Khi hai nhân viên bảo vệ hiểu ra
cô tiểu thư diện váy xúng xính đứng trước mặt là một cảnh sát bằng xương
bằng thịt thì cũng là lúc thang máy lên tới tầng thượng.

Tầng thượng là nơi để phoi đồ và đặt bể nước. Reiko vẫn mặc định như

vậy cho tới khi đặt chân lên tầng thượng tòa “Tháp mới” khách sạn Quận
Minato. Một không gian xanh mướt hiện ra trước mắt, đến nỗi chẳng ai nghĩ
đang ở trên tầng thượng hay ở quận Minato. Một vườn cây trên không. Các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.