PHẤN HOA LẦU XANH - Trang 17

thêu một đôi chim uyên ương. Nghe nói, uyên ương là một loài chim rất
trọng tình cảm, cả đời không bao giờ thay đổi bạn tình, lúc nào cũng yêu
thương nhau, mãi mãi không chia lìa.
Đôi uyên ương thêu trên chiếc khăn trùm kia như đang muốn bay lên... Tôi
tưởng tượng ra hình ảnh tân lang chính là anh họ, tôi và chàng cũng giống
như một đôi chim uyên ương.
Nghĩ đến đó, tôi thấy lòng mình thấp thỏm không yên, thêm vào đó là chút
vui mừng xen lẫn thẹn thùng của người con gái lần đầu tiên xuất giá.
Khi tôi đã ngồi yên trên kiệu hoa, một giọng nói trầm đục vang lên :" Khởi
kiệu".
Đó là giọng của cha.
Bỗng dưng tôi cảm thấy vô cùng buồn bã. Tôi nhớ đến hình ảnh người cha
hiếm khi mỉm cười của mình. Giờ phút này, không biết cha có chút tình
cảm thương xót nào đối với đứa con gái của mình hay không.
Khoảnh khắc cảm nhận được nhịp đung đưa của chiếc kiệu hoa cũng là lúc
tôi biết rằng mình đang rời xa ngôi nhà đã nuôi dưỡng tôi suốt mười lăm
năm qua, có lẽ suốt quãng đời còn lại, tôi cũng không còn cơ hội gặp lại
những người thân của mình nữa.
Tôi nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt lăn dài trên má. Nước mắt thấm ướt
cả chiếc khăn tôi đang cầm trên tay.
Từ khi được sinh ra cho tới năm mười lăm tuổi, tôi chưa một lần bước chân
ra khỏi cổng nhà. Lần đầu tiên "đi" ra ngoài này khiến tôi không khỏi hiếu
kỳ.
Không biết, bên ngoài bức tường cao vời vợi kia là một thế giới như thế
nào.
Tôi muốn đưa tay vén trộm chiếc khăn trùm đầu lên để nhìn, nhưng nhớ
đến lời dặn dò của mẹ, tôi lại cố gắng dằn lòng.
Mẹ đã dặn rằng, tuyệt đối không được để chiếc khăn trùm đầu rơi xuống,
đó là dấu hiệu của sự không may mắn.
Tôi phải nghe theo lời mẹ dặn, tôi phải ra dáng một tiểu thư con nhà gia
giáo, hiểu lễ nghi và biết phục tùng.
Vậy là, cho đến tận khi xuống kiệu hoa, bái lạy trời đất, tôi luôn tỏ ra mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.