PHÁN QUYẾT - Trang 123

mong có ngày thuận lợi. Chúng tôi không thể nói, thật lòng không thể
nói..."

Nói đến đây, một lần nữa Quách Trung Diêu lại không kìm nổi lòng

bật khóc. Lý Cao Thành hơi mẫn cảm nhận thức ra điều gì đó, Quách Trung
Diêu đang có ý vòng vo Tam quốc, muốn đùa giỡn ông hay là thật sự có
điều gì ẩn khuất khó nói? Nếu thật sự có điều khó nói thì đó chắc chắn là
việc liên quan đến ban ngành. Ví dụ như Ủy ban kế hoạch, Ủy ban kinh tế,
cơ quan thuế, cơ quan công thương, cục Tài chính, cục Công nghiệp, ngân
hàng. Mấy năm nay, trong giới doanh nghiệp, tình trạng này xảy ra quá
nhiều, và loại trạng thái tâm lý này cũng quá bình thường rồi. Nói rằng các
nhà máy, công ty có quyền lợi càng lớn càng nhiều, nhà máy, công ty càng
độc lập tự chủ, thực ra những bậc nhạc mẫu mà họ phải đối diện ngày càng
nhiều hơn và càng khiến họ cảm thấy sợ hãi hơn.

Lúc này, phó tổng giám đốc Phùng Mẫn Kiệt quản lý mảng thu mua

không chờ thêm được vội cất lời:

"Thị trưởng Lý, sự việc này xin để tôi báo cáo, việc này do tôi trực

tiếp làm nên tình hình tôi hiểu nhất, mọi vấn đề tôi cũng nắm rõ nhất, tôi
nghĩ tôi có quyền nói về nó."

Lý Cao Thành trầm tư một hồi, dù đồng ý rồi nhưng không hiểu sao

ông lại thấy có chút gì đó không thoải mái đối với thái đội khẩn thiết của
Phùng Mẫn Kiệt. Anh vội cái gì? Tổng giám đốc còn đang báo cáo, chưa
nói xong một việc nào, anh vội vội vàng vàng chen ngang, sợ không có đủ
thời gian để báo cáo sao, anh hốt hoảng điều gì?

Phùng Mẫn Kiệt vừa cất lời, tâm trạng không thoải mái ấy của Lý Cao

Thành dần dần tan biến. Khẩu khí của Phùng Mẫn Kiệt vẫn tốt như ngày
nào, tư duy cũng vẫn nhanh nhạy như ngày nào. Khả năng dẫn lái kiệt xuất
chính là sở trường và thế mạnh của Phùng Mẫn Kiệt, đây cũng chính là
nguyên do chủ yếu khiến ngày xưa ông tuyển dụng Phùng Mẫn Kiệt. Ở bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.