PHÁN QUYẾT - Trang 195

"Hảo sự bất xuất môn, hoại sự truyền thiên lí (3). Đường đường là một

Thị trưởng lớn, ông có biết có bao con mắt đang nhằm vào ông không?"
Tiếng vợ vọng trong điện thoại như đang cảnh báo ông gì đó.

-----

(3) Việc tốt không ra khỏi cửa, việc xấu truyền xa ngàn dặm. (ND).

"Có vậy thì cũng không thể nhanh thế được, nếu không có người tiết

lộ thì làm sao mà người ta vẫn chưa đi bà đã biết được?" Câu đáp lại trong
điện thoại của Lý Cao Thành cũng mơ hồ đầy hàm ý.

"Có nhiều người quan tâm đến ông, quan sát ông, cũng không hẳn là

việc xấu" nói đến đây, khẩu khí của vợ ông đột nhiên trở nên nghiêm túc,
"Haizz, Cao Thành, nói nghiêm túc, mấy người tố cáo đó vẫn đang ở chỗ
ông hả?"

Lý Cao Thành nhất thời im lặng, không biết nên trả lời thế nào.

"Nếu vẫn còn ở chỗ ông thì tôi sẽ nói ngắn gọn thôi." Vợ ông đã đi

vào vấn đề, giọng nói khẽ trầm xuống, "Đúng là lang sói đáng sợ, ma quỷ
hù dọa người. Ông xem xem, không bảo đến đã đến rồi. Ông đi một chuyến
đến Dệt may Trung Dương, tất cả mọi việc chẳng phải đều dồn vào ông rồi
sao? Cái trách nhiệm này rõ ràng bày ra chẳng phải để bắt một mình ông
gánh vác sao? Tôi hỏi ông, đến bây giờ Dương Thành có gọi điện cho ông
lần nào không?"

"... Không." Sự thực là hoàn toàn không.

"Các lãnh đạo khác trong thành phố đã có người nào gọi điện cho ông

chưa?" Vợ ông lại hỏi dồn tiếp một câu.

"Chưa." Thực sự cũng chưa có ai gọi cả. "Thứ nhất, đó chẳng qua là vì

tối qua tôi đã bảo thư ký Ngô Tân Cương gọi điện cho Dương Thành hẹn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.