PHÁN QUYẾT - Trang 232

"Đang họp phải không?" Nghiêm Trận rõ ràng biết mà còn cố tình

hỏi.

"Là cuộc họp thường ủy, thưa Bí thư Nghiêm." Lý Cao Thành vừa trả

lời, vừa phỏng đoán mục đích gọi điện đến của Nghiêm Trận.

"Hai ngày nay áp lực rất lớn, đúng không?" khẩu khí nói chuyện của

Nghiêm Trận thể hiện rõ sự quan tâm và thân tình.

"... Áp lực?" Lý Cao Thành nhất thời không phản ứng kịp với câu nói

của Nghiêm Trận, "Bí thư Nghiêm, ý ông là..."

"Đừng giả bộ không để ý trước mặt tôi, cuộc họp thường ủy hôm nay

của các anh có nội dung gì, anh tưởng tôi không biết sao? Anh đó, lúc nào
cũng vậy, việc cao ngất trời cũng cứ một mình ôm lấy phiền muộn."
Nghiêm Trận nói với ông bằng một giọng điệu kéo dài, thực ra ông ta ít
hơn Lý Cao Thành một tuổi.

Nhưng bình thường Lý Cao Thành cũng vốn đã sớm quen với giọng

điệu của Bí thư Nghiêm rồi, quan to một cấp bức tử nhân, huống hồ chi Lý
Cao Thành lại gần như do một tay Nghiêm Trận đề bạt lên. Khi Lý Cao
Thành còn làm xưởng trưởng tại nhà máy Dệt may Trung Dương thì
Nghiêm Trận chính là Thị trưởng đương thời. Khi đó, nếu không có sự ủng
hộ và tiến cử của Thị trưởng Nghiêm Trận thì Lý Cao Thành căn bản không
thể có được chức phó Thị trưởng. Lý Cao Thành làm phó Thị trưởng không
lâu thì Nghiêm Trận được điều lên làm bộ trưởng bộ Tổ chức Tỉnh ủy và
trở thành thường vụ tỉnh ủy.

Vậy nên mới có người nói Lý Cao Thành mạng lớn phúc lớn, có

Nghiêm Trận làm hậu thuẫn, đúng là phúc tinh cao chiếu, như đăng xuân
đài, hoạn lộ thuận thông, nhất lộ lục đăng. Hơn nữa, phàm là những người
đi theo Lý Cao Thành cũng được thơm lây, đúng là cây to nhiều bóng mát,
phàm là những người Lý Cao Thành coi trọng hoặc phàm là những người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.