PHÁN QUYẾT - Trang 308

Lương thấp là sự thực, nhưng Nghiêm Trận từng không dưới một lần

nói với rất nhiều người, mặc dù lương chúng ta không cao nhưng "kim
lượng" trong lương chúng ta lại tương đối cao. Thực tế cũng chứng minh
như vậy, một đồng tiền của cán bộ lãnh đạo, nhất là của những lãnh đạo tôn
quyền lớn, bền hơn nhiều, có ích hơn nhiều so với một đồng tiền của lão
bách tính. Đặc biệt, những cán bộ lãnh đạo cấp tỉnh giống như Nghiêm
Trận, khám bệnh không mất tiền, nhà ở không mất tiền, đi xe không mất
tiền, giúp việc Nhà nước thuê, mọi hạ tầng trong nhà đều có người phụ
trách tu sửa, lại thêm các loại trợ cấp và chăm sóc khác, có thể nói "kim
lượng" của ông ta tương đối cao, tiền lương cơ bản không tiêu đến, dù sau
này có về hưu thì ông ta vẫn được hưởng mức đãi ngộ và cuộc sống như
hiện tại, và nó sẽ được duy trì cho đến khi ông ta trăm tuổi.

Nếu thực là vì tiền, ông ta vơ vét nhiều như vậy rốt cuộc là muốn làm

gì?

Nếu tất cả những điều này vẫn không đủ để giải thích nổi cho hành vi

hiện giờ của ông ta, thì ý đồ hoặc mục đích vơ vét lắm tiền như vậy có lẽ
chỉ còn lại một mà thôi: là vì giữ lại một con đường để rút lui.

Con đường rút lui thế nào đây? Thử nghĩ thì cũng có con đường như

vậy: nếu có một ngày xảy ra biến cố lớn, thậm chí giống như Liên Xô và
Đông Âu trước đây, khi mà quyền lực, địa vị, danh tiếng, thân phận của
lãnh đạo Chính phủ bỗng chốc không còn! Tất cả tất cả đều đã khác xưa
hoàn toàn!

Nhưng nếu lúc đó sau lưng anh còn chôn một đống tiền, còn một thực

thể hùng kiện, còn một dãy nhà xưởng và doanh nghiệp tới tấp mang đến
cho anh nguồn tài nguyên dồi dào, thì anh còn sợ gì nữa?

Lúc cần quyền tôi có quyền, lúc cần tiền tôi có tiền! Đây mới chính là

phú ông thật sự. Người không biết lo xa ắt phải buồn gần, đây mới chính là
nhìn xa trông rộng thật sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.