PHÁN QUYẾT - Trang 321

"Bí thư Nghiêm, không phải tôi chưa nghĩ qua, tôi đã tìm hiểu đôi chút

về một vài sự việc. Một vài vấn đề phản ánh trong tài liệu tố cáo, tôi cảm
thấy chúng ta có trách nhiệm tiến hành thẩm tra. Ví dụ vài vấn đề của công
ty trách nhiệm hữu hạn Tân Triều thuộc Trung Dương có liên quan đến cán
bộ cấp thành phố, thậm chí còn liên quan đến cả cán bộ cấp tỉnh, hơn nữa
nó cũng khá nghiêm trọng, trong đó có một..."

"Vậy thì sao!" Nghiêm Trận buông câu ngắn gọn, thêm lần nữa ngắt

lời Lý Cao Thành, "Liên quan đến thì chứng minh được gì? Liên quan đến
cán bộ lãnh đạo tỉnh thì có thể nói lên tầm nghiêm trọng của vấn đề sao?
Làm gì có cái lý lẽ đó. Thực ra một số vấn đề là những thứ để nịnh bợ quần
chúng, tưởng đúng hóa sai, sao gọi là có liên quan với không liên quan?
Vòng vo tam quốc, nói một cách tóm lại là cũng không biết ở đâu ra cái
quan hệ đó, thì có thể chứng minh nó liên quan đến lãnh đạo không? Thật
đúng là không hiểu nổi, gây chuyện một cách vô lý mà. Ở bất kì hoàn cảnh
nào, cô bảy dì tám của cán bộ lãnh đạo, phàm là những người có quan hệ
một chút với lãnh đạo thì không được làm bất cứ thứ gì hay sao? Đương
nhiên, việc lãnh đạo tham gia kinh doanh trước giờ chúng ta vẫn nghiêm
cấm, và với vấn đề này chúng ta cũng chưa từng nương tay... ."

Lý Cao Thành lại rơi vào trạng thái lặng lẽ ngồi nghe, nhưng lần này

là một trạng thái trầm tư hoàn toàn. Bởi ông đã vô cùng hiểu rõ vấn đề này
đối với Nghiêm Trận mà nói tuyệt đối là một khu cấm địa, ông tuyệt đối
không thể bước vào một cách tùy tiện.

Ông ta không nói cho anh về vấn đề này, cũng không cho anh thảo

luận nó.

Tất cả đều đã thể hiện rõ Nghiêm Trận chắc chắn biết sự việc này.

Nghiêm Trận cũng hiểu rõ Lý Cao Thành đã biết việc này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.