PHÁN QUYẾT - Trang 445

Đột nhiên Lý Cao Thành cảm thấy lúng túng vô cùng, ông vốn định

nói ra thân phận của mình, nhưng ý nghĩ đó lập tức bị ngăn lại, thậm chí
ông còn thấy hơi hối hận vì đã nói ra tên mình. Chẳng phải anh định cho
người ta biết anh là Thị trưởng sao? Biết rồi sẽ thế nào? Sẽ khiến người ta
thấy kinh ngạc, thấy ái ngại, thấy bất ngờ, cảm thấy rằng hóa ra mẹ chồng
mình cũng có quan hệ với một người làm Thị trưởng, rồi thao thao bất tuyệt
bảo mẹ mình lợi dụng mối quan hệ này liên tục đến tìm anh ư?

Phải chăng chính là nguyên nhân này, Hạ Ngọc Liên mới không kể

cho con dâu nghe?

Đúng, chỉ có thế mới hợp với tính cách và phẩm hạnh của người phụ

nữ như Hạ Ngọc Liên.

Cũng chỉ có thế mới khiến cho tâm can Lý Cao Thành ngày càng thấy

áy náy, ngày càng thấy đau lòng.

"Rốt cuộc bác có việc gì ạ?" Thấy ông ngồi im rất lâu không nói gì,

gương mặt cô con dâu dần dần lộ rõ một vẻ cảnh giác, "Có phải là mẹ cháu
cũng nợ..."

"Không, không, là ta nợ bà ấy, thật sự ta không biết nhà cháu lại xảy ra

chuyện lớn như vậy, cháu thấy thế này được không? Ta để lại số điện thoại
của ta cho các cháu, sau khi bà ấy về bảo bà ấy gọi điện cho ta." Vừa nói
Lý Cao Thành vừa rút ra một cây bút viết lại số điện thoại của nhà ông và
phòng làm việc, đồng thời cũng viết cả tên của mình. Khi đưa cho cô con
dâu, ông hỏi, "Sức khỏe mẹ cháu vẫn tốt chứ?"

"À, vẫn vậy ạ, lúc tốt lúc yếu. Chúng cháu làm con cháu cũng khuyên

không nổi, công ty khó khăn, mẹ cháu bán mạng để làm, ngày nào cũng đi
làm. Sắp nửa năm rồi chẳng có đồng lương nào. Bây giờ lại thêm một khẩu
ăn, lại xảy ra chuyện, nợ nần chồng chất, không còn cách nào khác đành
mặc họ thôi. Năm kia năm ngoái còn trồng được hai mẫu ruộng nhà người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.