PHÁN QUYẾT - Trang 449

tư tưởng quá xơ cứng, ý thức thị trường quá non yếu, vậy thì tại sao vẫn
những con người ấy, ở đó làm thì tinh thần ủ rũ, vừa đến đây đã như ưng
bay hổ gầm? Năng lực cải tiến kỹ thuật quá kém cỏi, nhưng chỉ e rằng trình
độ kỹ thuật của những "phân xưởng đen" trước mắt này không bằng phân
nửa trình độ của nhà máy cũ, vậy tại sao một cái thì sắp chết, một cái thì lại
có thể sống khỏe?

Có thể nói như vậy được sao? Có thể thấy thuận miệng được sao?

Nhưng, nếu chỉ đơn thuần vì một người họ Công, một người họ Tư,

vậy thì cũng tương tự, sẽ có vô vàn những doanh nghiệp họ Công và có vô
số những doanh nghiệp Nhà nước giống như Trung Dương, chẳng phải
từng cái từng cái đều sẽ khỏe khoắn vạm vỡ, sừng sững kiên cường, để rồi
tạo ra những thế lực hùng hậu, vô địch thiên hạ hay sao? Sẽ có vô số những
doanh nghiệp tư nhân, doanh nghiệp cá thể làm ăn chân chính, thật thà,
trung thực dù cho gắng tâm tận lực, mệt mỏi tranh đấu, nhưng đều vẫn
đang sống lay lắt, ngoi ngóp sắp lụi tàn đó sao? Còn những "vật ký sinh"
chẳng phải họ Công mà cũng chẳng phải họ Tư đang vây quanh doanh
nghiệp Nhà nước này, hiện nay lại đang sống rất ngon nghẻ và khỏe mạnh
ư?

Ông có thể giải thích sao về tất cả điều này đây?

Ông giải thích được không?

Tại sao? Tại sao? Rốt cuộc là tại sao?

Lý Cao Thành vừa nhìn xung quanh từng phân xưởng u ám, đen tối

giống như những con bọ hôi thối to lớn này, vừa ôm đầy bụng hồ nghi và
giận dữ.

Ông đột nhiên nhớ đến những lời ban nãy của cô con dâu Hạ Ngọc

Liên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.