PHÁN QUYẾT - Trang 462

Ông cảm thấy gần như đã không thể kiểm soát được bản thân, đột

nhiên kích động mãnh liệt, ông giật lấy đĩa thức ăn trong tay cô gái, ném
mạnh một cái, chỉ nghe xoảng một tiếng to, chiếc đĩa đã bị ném lên chiếc
bàn xếp đầy đĩa kia!

Rồi ông lại ném tiếp một chiếc đĩa nữa!

Rồi lại một chiếc nữa!

Sau đó ném cả chiếc khay lớn mà cô gái bưng vào!

Lại một chiếc khay lớn khác tiếp tục bị ném đi!

Ông vừa ném, vừa gầm lên tức giận như một con báo:

"...Cho các người ăn!..Cho các người uống!...Cho các người gặm!"

...

Đến lúc không còn gì để ném, ông vẫn chưa nguôi cơn giận:

"... Thứ các người ăn là gì? Đều là máu của công nhân! Đều là thịt của

công nhân! Hôm nay nuốt vào, ngày mai lại nhổ ra từng bãi một! Các
người mở to mắt ra nhìn xem, thế giới này còn có người nào muốn buông
tha cho các người! Chết đến nơi rồi, vẫn còn tưởng đang ở thiên đường!
Còn muốn đem những thứ trên đời này mang hết xuống mộ! Nhìn xem
công nhân bên dưới, nhìn xem những thứ trong bát, thử sờ xem lương tâm
của các người, những thứ như thế này cũng có thể nuốt được! Các người ăn
thịt người! Uống máu người! Nghĩ xem đám người như các người sẽ có kết
cục như thế nào!..."

...

Cuối cùng Lý Cao Thành đã nhìn rõ một sự thực:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.