PHÁN QUYẾT - Trang 495

chất và lối sống thực dụng như ngày hôm nay, có thể làm được việc đó quả
không dễ dàng. Đôi lúc gặp phải những vấn đề và công việc cảm thấy khó
giải quyết, ông cũng thử ngồi nói chuyện với Ngô Tân Cương để nghe xem
chủ ý của cậu ta, cách nghĩ của cậu ta, kết quả đều khiến ông tương đối hài
lòng, thậm chí còn đem đến cảm giác bất ngờ và mới mẻ. Nếu tính thâm
niên thì một thư ký như Ngô Tân Cương phải có được một chức vụ từ lâu
rồi, phải đưa cậu ta về cơ sở để rèn luyện. Theo cách làm của một vài lãnh
đạo ngày nay, thư ký như đèn kéo quân cứ thay đổi liên tục, thay người này
xếp người kia, thư ký bây giờ đều chắc chắn là người của mình nên thăng
chức cũng chẳng ai cản, ai cũng thấy rằng đó là điều hiển nhiên. Huống hồ
mọi người ai cũng vậy nên chẳng ai nói được ai, việc tốt như thế hà cớ chi
mà không làm? Mặc dù Lý Cao Thành ghét cay ghét đắng kiểu thư ký tham
chính hoặc kiểu tham chính biến tướng nhưng cũng không chủ trương thư
ký không được làm gì, nên luận tài năng để phân việc, luận đức hạnh để
dùng người, không thể đánh đồng tất cả, vơ đũa cả nắm. Ngô Tân Cương
suốt thời gian dài như vậy vẫn chưa được xếp việc, thứ nhất vì quá bận, thứ
hai vì chưa tìm được người thay thế thích hợp, song chủ yếu vẫn là thực sự
có chút gì đó không đành.

Chọn được một cán bộ tốt không dễ, chọn được một thư ký tốt cũng

khó vô cùng.

Phòng bệnh chỉ còn lại hai người, nhất thời trở nên khá yên ắng.

"Thị trưởng Lý, hiện giờ ngài cảm thấy khỏe hơn chưa?" Ngô Tân

Cương mỉm cười, nhã nhặn hỏi.

"...Tiểu Ngô, hôm đó có phải anh thấy ta là một Thị trưởng quá hung

hãn?" Lý Cao Thành bất ngờ hỏi một câu, nhìn chằm chằm Ngô Tân
Cương với vẻ căng thẳng.

"... Không ạ, một chút cũng không." Ngô Tân Cương lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.