PHÁN QUYẾT - Trang 548

"Tôi thấy ông trên tivi rồi, thật quá tuyệt!" Dương Thành bộc bạch

chân thành với vẻ hưng phấn tột độ. "Ông biết đấy, phản ứng vô cùng tốt,
quần chúng phản ứng cũng khá quyết liệt. Mấy nghìn đại biểu công nhân tự
phát đến chờ ngoài cổng viện trong thời tiết giá lạnh, chờ để thăm một Thị
trưởng của chúng ta! Ông nghĩ xem nó sẽ có một hiệu quả như thế nào?
Cảnh tượng đó còn có sức thuyết phục hơn một trăm bài phát biểu. Lão Lý
à, ông biết đấy, lần này ông đã giúp tôi một việc lớn rồi! Ông đổ bệnh, mấy
ngày liền tôi thực sự buồn chán lắm, quả thực không biết nên làm thế nào.
Hầu như ngày nào tôi cũng đến đây thăm ông, thật chỉ ước rằng ông lập tức
khỏe lại. Ài, lần này thì tốt rồi, tôi tin bách tính nếu xem tivi thì chắc chắn
sẽ không còn muốn nổi loạn nữa, chỉ cần chúng ta làm cẩn thận hơn một
chút thì năm nay nhất định sẽ là một năm bình ổn! Lão Lý, là một Bí thư
Thành ủy, tôi thật lòng cảm ơn ông!"

Dáng vẻ khua chân múa tay, vui mừng hớn hở của Dương Thành thật

giống con nít.

Nhìn biểu hiện đó, Lý Cao Thành liền hiểu ra những lời của Dương

Thành đều là thật lòng, đều là sự thực, không có một chút nào lừa dối ông.

Lý Cao Thành bật khóc.

Dương Thành dường như cũng hiểu được một vài nguyên nhân trong

đó, khóe mắt cũng bất giác rưng rưng.

"... Ông bảo ngày nào cũng đến, sao tôi không biết gì vậy?" Mãi lâu

sau, khi đưa tay quệt mạnh hai hàng nước mắt, Lý Cao Thành mới vui hỏi.

"Hừm! Không tin phải không?" Dương Thành như muốn phá vỡ bầu

không khí nặng nề ở đây nên cố tình tỏ vẻ tủi thân, "May mà đến rồi, nếu
không sẽ bị tính sổ đây! Tôi nói cho ông biết, tối qua lúc tôi đến, nhìn điệu
bộ của ông còn tưởng lần này ông chẳng khỏe lại được, mấy ngày đầu còn
đáng sợ hơn. Ông biết đấy, cậu thư ký Ngô Tân Cương của ông vừa nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.