PHÁN QUYẾT - Trang 600

"Người khác thì nhiều lắm ạ, việc quan trọng cháu đều ghi trong

quyển sổ ghi chép đặt bên cạnh điện thoại phòng khách, không quan trọng
thì cháu không ghi." Điệu bộ của Tiểu Liên giống như một thư ký xuất sắc,
nói chuyện cũng rất đơn giản rõ ràng, đúng trọng tâm, lại nắm bắt rất có
chừng mực, "ngoài ra, có rất nhiều đồ gửi đến, thư và điện báo cháu đặt ở
trong tủ đầu giường chú, những cái khác cháu để trong phòng khách. Đúng
rồi, còn có rất nhiều người đến tìm chú nữa, cháu đều ghi vào quyển sổ tay
đó rồi ạ."

"Rất tốt." Lý Cao Thành thốt lên một câu khen ngợi tự đáy lòng, "Hai

hôm nay người trong nhà vắng, cháu cố gắng vất vả một chút nhé."

"...Thị trưởng Lý," Tiểu Liên ngập ngừng một tiếng, mãi không nói ra

được

"Cháu nói đi!" Lý Cao Thành lặng lẽ nhìn cô giúp việc.

"Thị trưởng Lý, mấy ngày nay Mai Mai gọi điện về đáng sợ lắm, cháu

không biết nên nói thế nào. Thị trưởng Lý..." Tiểu Liên nghẹn giọng một
lúc lâu mới khó nhọc cất lời, "... chú tìm Cục trưởng Ngô về đi ạ, đã nhiều
ngày như vậy rồi, cũng nên đi gọi về rồi. Cục trưởng Ngô mọi lần gọi điện
thoại đều hỏi đến chú, còn nói cháu phải chăm sóc chú thật tốt. Thị trưởng
Lý, cháu hiểu rõ Cục trưởng Ngô, bất luận là làm gì, cô đều lo lắng cho
chú. Rất nhiều việc chú không nghĩ đến nhưng cô đều nghĩ đến rồi, thật đấy
ạ, nhiều việc chú không biết, mà chỉ có mình chú không biết. Thị trưởng
Lý, chú gọi Cục trưởng Ngô về nhà đi ạ. Bố mẹ cháu cũng thường cãi vã,
cãi xong là thôi, chứ đâu có như cô chú, bình thường vẫn yêu thương nhau
thế, vừa tranh cãi một tí mà thật đáng sợ..."

Lý Cao Thành cũng mập mờ cảm nhận được những câu nói ấp úng

của Tiểu Liên. Nhưng ông không hỏi lại, Tiểu Liên cũng không nói thêm
nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.