PHÁO ĐÀI CẤM - Trang 59

Khi hoàn thành, tôi nhấn Enter và CompuServe đưa cho tôi một trang

phụ:

CÁC LỰA CHỌN

1. XEM LẠI VỚI MINI-EDITOR

2. CHỈNH SỬA

3. GỬI

NHẤN CON SỐ ĐỂ LỰA CHỌN TÁC VỤ HAY PHÍM M ĐỂ VỀ MỤC CHÍNH,

HAY PHÍM H ĐỂ ĐƯỢC GIÚP ĐỠ.

>_

Tôi chọn số 3, chức năng GỬI, CompuServe cho biết tin nhắn sẽ được

gửi đi trong vòng bốn đến hai mươi bốn giờ. Sau đó, tôi thoát ra thật nhanh
để không bị tính thêm bất cứ phí nào vào thẻ tín dụng của mẹ tôi. Tôi hy
vọng cho đến lúc nhận được bản kê Visa, bà đã quên rằng tôi bị cấm sử
dụng máy 64.

Tôi kiểm tra CompuServe lần nữa vào đêm sau, nhưng vẫn không có hồi

âm. Điều này chẳng hề khiến tôi ngạc nhiên. CompuServe quá đắt tiền,
nhiều người (nhất là bọn trẻ con) không thể chi trả cho nó. Do yếu tố liên
quan đến thời gian gửi thư như rùa bò nên ta có thể hiểu lý do việc trao đổi
thư điện tử thường kéo dài suốt hằng tuần, thậm chí hằng tháng. Giống như
gửi thông điệp vào một cái chai, chẳng biết khi nào cô ấy nhận được nó
vậy.

Nhưng khi đến trường vào sáng thứ Hai, tôi thấy ai đó đã để cái đĩa mềm

có kích thước 5¼ qua khe tủ của tôi. Mặt trước cái đĩa có dán một nhãn
trắng nhỏ đề tên tôi. Tôi cúp tiết đầu (Dẫn nhập Lịch sử), đi vào phòng máy
tính của trường. Cả lớp đang học, tôi thu hình sau cái máy trống hốc ở dãy
bàn cuối lớp. Màn hình máy tính đủ lớn để che khuất mặt tôi khỏi hướng
nhìn của cô Grecco. Cô giáo dạy đánh máy qua lại trước lớp, đọc những ký
tự để học sinh gõ phím: “A, A, A, A… S, S, S, S… D, D, D, D…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.