PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 197

Tôi cẩn thận cầm cái bơm lên xem xét, cái bơm này hơi to hơn loại thông
thường một chút, tức là chuyên dùng để bơm xe máy, bên ngoài bơm đã bị
sương sớm làm cho ướt nhẹp, cái đế sơn màu xanh lam đã có mấy chỗ bị
tróc sơn, lộ ra màu nền xám đen. Xung quanh đế có mấy chỗ bám màu đỏ
thâm, tôi biết đó chắc chắn là vết máu.

Tuy rằng ngày từ đầu tôi đã chuẩn bị tâm lý tìm được hung khí, nhưng
không ngờ nó lại là một cái bơm lớn như vậy. Túi đựng vật chứng tôi mang
theo không đủ để chứa cái bơm, tôi đành dùng hai túi đựng vật chứng nhỏ
bọc lại từ hai đầu cái bơm đó, nhằm bảo vệ vật chứng ban đầu. Vì một đầu
là điểm va chạm lực, có thể xác định đây có phải hung khí hay không, còn
một đầu là chỗ tay cầm, có thể sẽ tìm được chứng cứ nhận định hung thủ.
Tôi liền mang cái bơm chạy về hiện trường, trong lòng ngập tràn vui sướng:
Tôi thật sự tìm thấy hung khí!

Vừa chạy đến gần hiện trường, tôi đã lớn tiếng gọi sư phụ. Sư phụ nhanh
chóng bỏ khăn trùm đầu và khẩu trang ra, mặt tươi cười: “Để tôi đoán, anh
tìm ra hung khí rồi nhỉ!”

Tôi gật đầu lia lịa, mặt đầy hưng phấn.

Sư phụ thần thần bí bí giơ bàn tay phải có đeo găng tay lên, nói: “Thầy trò
một lòng. Xem này, tôi cũng có phát hiện mới.”

Sư phụ đang nắm trong tay vài mảnh nhựa, thoạt nhìn thấy đã cháy không
còn hình dạng hoàn chỉnh.

“Đây là cái gì ạ?” Tôi đến gần nhìn những mảnh nhựa này không chớp mắt,
“Phát hiện của sư phụ chẳng bằng của em, ha ha.”

Sư phụ nhìn vẻ dương dương tự đắc của tôi, nói: “Đừng quá tự phụ, anh
nhìn kỹ những mảnh nhựa này xem, tôi thu gom được lúc lọc tro tàn ở chỗ
châm lửa đấy.” Hóa ra sư phụ thật sự đã dành gần hết một buổi sáng, chậm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.