PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 211

Tôi biết sư phụ đang dùng trực giác để đưa ra phán đoán, thầy muốn trong
thời gian ngắn có thể tìm kiếm đầy đủ chứng cứ còn thiếu. Vậy nên tôi
không hỏi thêm sư phụ, rằng vì sao thầy lại cho rằng vụ này là từ gian tình
dẫn đến giết người, chứ không phải án cưỡng hiếp do kẻ biến thái thực hiện.

Nhưng có thể khẳng định một điều, việc nửa thân thể Triệu Hân bị lột trần,
lại còn cắm một con dao găm ở thân dưới, nhất định có liên quan đến “tình
dục”.

Chúng tôi chia nhau ra kiểm tra nhiệt độ hậu môn của thi thể, ghi chép lại
để tiến hành suy đoán thời gian tử vong.

“Mang thi thể đến nhà xác đi.” Sư phụ nói. Mặc dù từ hôm Giáng sinh đến
giờ chúng tôi vẫn phải làm việc liên tục, nhưng đêm qua đã được ngủ đủ
giấc, cộng thêm cảm giác sung sướng do phá án thành công, nên chúng tôi
lập tức lao vào làm việc, để có thể phá án trong thời gian sớm nhất.

Tôi cùng sư phụ ngồi trên xe, chúng tôi đều không nói chuyện, trong đầu
loang loáng những hình ảnh tại hiện trường, hi vọng có thể xâu chuỗi chúng
lại với nhau. Lúc này chúng tôi phải chịu áp lực rất lớn, hung thủ thực hiện
tội ác quá dễ dàng, qua khám nghiệm hiện trường bước đầu, chúng tôi vẫn
chưa tìm được vật chứng nào có giá trị.

Dường như sư phụ cảm nhận được không khí nặng nề trong xe, bèn cố nói
đùa: “Có người nói bác sĩ pháp y trên tỉnh như chúng là ‘Cán bộ ba nhà[1]’,
biết tại sao không?”

Tôi không đáp lại, trong lòng tôi hiện giờ chưa thể thoát khỏi bóng ma của
bé gái chết thảm kia.

“Vì chúng ta mỗi ngày đi làm, ngụ ở nhà khách, ăn ở nhà hàng, làm ở nhà
xác, cho nên chúng ta là ‘Cán bộ ba nhà’, ha ha ha ha.” Câu nói đùa của sư
phụ thật sự nhạt không chịu nổi, cả xe chỉ có mình thầy cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.