PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 260

Chúng tôi cùng nhìn qua, thấy phần mềm dưới ngực có một vết gì đó có vẻ
giống sẹo.

“Là sẹo đúng không?” Tôi mừng rỡ hỏi. Bởi vì việc tìm thấy sẹo hoặc bớt
trên thi thể rất có lợi cho công tác tìm kiếm nguồn gốc thi thể.

“Hình như không phải sẹo, trông không giống lắm.” Bác sỹ Lý nói, “Gan
ruột đều bị thú hoang gặm cắn, không còn gì mấy, nội tạng nào còn hay
mất, nội tạng nào từng qua phẫu thuật đều khó có thể nhận ra. Phần mềm lại
thối rữa như vậy, không thể kết luận những vết đậm màu là sẹo được, cũng
có khả năng là dấu vết hình thành do mức độ phân hủy khác nhau.”

“Nếu kết hợp với thứ này thì sao?” Sư phụ mỉm cười giơ tay phải đang cầm
kẹp lên.

Chúng tôi thấy rõ chiếc kẹp trên tay sư phụ đang kẹp một đoạn chỉ khâu
ngắn màu đen. Có thể tìm thấy thứ này giữa đoạn ruột dính đầy nước bùn,
cỏ dại, cành cây… thật không dễ dàng. Tôi biết đoạn chỉ khâu ấy có ý nghĩa
gì đó, nhưng vấn đề là nó phải có quan hệ với nạn nhân.

“Có chắc rằng đoạn chỉ khâu này nằm trong cơ thể không ạ?” Tôi nói, “Nội
tạng đều bị cắn phá nghiêm trọng, vì sao đoạn chỉ này lại xuất hiện một
cách trùng hợp như vậy?”

Sư phụ cười ha ha nói: “Giữa núi hoang lấy đâu ra chỉ khâu chuyên nghiệp
thế này? Tôi khẳng định nạn nhân khi còn sống đã từng phẫu thuật, đoạn
chỉ này lưu lại trong cơ thể từ lúc đó. Còn tại sao chúng ta trùng hợp tìm
được nó, thì tôi chỉ có thể nói là do Thượng đế sắp xếp.”

“Thầy có biết cô ấy từng làm phẫu thuật gì không?” Tôi hỏi tiếp.

Sư phụ dùng kẹp chỉ vào khoảng dưới lá gan đã bị thú hoang gặm gần hết,
nói, “Ống dẫn mật có vết thắt, hẳn là đã từng phẫu thuật mật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.