PHẬT PHÁP CHO MỌI NGƯỜI - Trang 176

xuống trước mặt Ngài, tất cả mọi xao xuyến, lăng xăng trong lòng tôi như
chùn xuống, lắng đọng.

Sau một lúc im lặng khá lâu, tôi bắt đầu trình bày mục đích của mình, và
hỏi Đại Sư có phương cách nào giúp tôi sớm hoàn thành ý tưởng xây dựng
viện đại học sư phạm kia. Đại Sư nhìn tôi rất lâu, rồi cuối cùng bảo rằng,
tôi chỉ cần làm đúng như lời Đại Sư dạy. Nghe thế, tôi rất vui mừng, vội
hỏi: "Bạch Đại Sư, con phải làm gì?"

"Ta sẽ nói, nếu như con hứa sẽ tuân theo", Đại Sư trả lời.

Vì tôi rất trọng lời hứa của mình, tôi không thể dễ dàng hứa hẹn mà không
suy nghĩ đắn đo. Tôi ngồi im suy nghĩ khá lâu.

"Con có làm được theo lời ta dạy không?"
Im lặng.
Tôi vẫn không trả lời được, vì thế chúng tôi ngồi trong im lặng khá lâu. Đại
Sư kiên nhẫn hỏi lại tôi: "Con có làm được theo lời ta dạy không?"
Im lặng.
Lần nữa Đại Sư lập lại câu hỏi: "Con có làm được theo lời ta dạy không?"
Đằng sau ba câu hỏi thận trọng, kiên trì của Đại Sư, tôi thấy như bừng lên
một niềm hy vọng. Tôi cảm thấy đây là một cuộc mạo hiểm đầy thú vị cho
tôi.
"Bạch Đại Sư, con sẽ vâng theo".
"Tốt! Hãy về đọc kinh Kim Cang mỗi sáng, mỗi chiều, và dẹp bỏ mọi vọng
tưởng khởi lên trong tâm bằng cách luôn tụng Miruk Chon Yorae Pul (Phật
Di Lặc, vị Phật Tương Lai).

Lúc đó, tôi nghĩ làm sao người ta có thể thực hiện đưọc một dự án xã hội
chỉ bằng tụng niệm, vì thế tôi rất bối rối trước lời hướng dẫn của Đại Sư.
Tuy nhiên, khi tôi vừa buột miệng nói "Vâng", tâm tôi chợt bừng sáng như
thể có một luồng ánh sáng vừa ùa vào. Tôi cảm thấy một niềm hạnh phúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.