PHẾ ĐÔ - Trang 142

Vợ Uông Hy Miên nói:
- Người già cây héo còn giảm béo cái gì? Từ đầu năm đến giờ suốt
ngày không sao tươi tỉnh lên được, hơi một tí là sợ lạnh, cảm cúm, uống
bao nhiêu thuốc cũng không ăn thua. Tháng trước có một thầy thuốc khám
bệnh cho và bảo bệnh của em là một nồi nước đun không sôi, uống thuốc gì
cũng không có tác dụng, là bệnh hậu sản, phải chửa đẻ, chửa đẻ sẽ làm cho
các chức năng của cơ thể được một dịp điều chỉnh lớn mới khá lên được.
Nhưng bây giờ còn chửa đẻ cái gì nữa? Có muốn chửa cũng không chửa
được!
Trang Chi Điệp nói:
- Người ta thường bảo, năm chín còn bế, sáu mươi còn bồng, chị mới
bao nhiêu tuổi? Nếu quả thật định đẻ một đứa con, thì tôi chịu trách nhiệm
lo cho một chỉ tiêu!
Vợ Uông Hy Miên nói:
- Anh còn trẻ hơn chúng em, định sinh con sao không sinh một đứa
đi?
Vợ Uông Hy Miên nói một cách vô tình, song Trang Chi Điệp lại đỏ mặt,
giữa lúc ấy Ngưu Nguyệt Thanh từ trong bếp sang gian nhà đối diện lấy gia
vị ớt hoa nghe được câu chuyện ở bên này, liền mở mành đi vào, bảo:
- Chị Miên ơi, bọn em quyết định phải nuôi một đứa con, trước kia
anh Chi Điệp cứ mải với sự nghiệp, sợ có con sẽ phân tán tư tưởng. Bây
giờ xem ra không có con hai người lớn ở trong nhà trống vắng lạnh lùng
quá. Em khuyên anh ấy, văn chương viết đến bao giờ cho đủ, danh tiếng thì
cũng tương đối rồi!
Vợ Uông Hy Miên vội nói:
- Phải rồi! phải rồi!
Trang Chi Điệp bỗng chốc ngồi đực mặt ra, chỉ biết cười ruồi. Ngưu
Nguyệt Thanh liếc chồng một cái, bảo:
- Anh Chi Điệp, sao ngồi thừ ra thế, chỉ biết nói chuyện suông, không
lấy hoa quả ra tiếp chị Miên được sao?
Trang Chi Điệp vội vàng lấy trái cây ra mời vợ Uông Hy Miên. Chợt nhớ ra
đi gọi điện cho Triệu Kinh Ngũ, hỏi cậu ta tại sao lại bỏ về, mau mau đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.