PHẾ ĐÔ - Trang 208

Trang Chi Điệp đáp:
- Thị trưởng quá bận không dám quấy rầy.
Thị trưởng nói:
- Người khác không gặp, chứ anh đến sao lại không gặp cơ chứ? Đức
Phúc đã nói với tôi yêu cầu của anh. Nếu ủng hộ, thì có người bảo mình chỉ
nắm văn hoá, không nắm kinh tế chính trị, nên làm bộ trưởng văn hoá, chứ
không phải thị trưởng. Hừ, hừ. Giữ cái chức danh này, mình quả thật muốn
làm một số việc cho anh em trí thức. Căn hộ riêng ở am ni cô, thôi thì để
cho các anh, sau này có hoạt động gì, nếu cảm thấy mình có thể làm người
nghe thì đừng quên thông báo cho mình nhé!
Trang Chi Điệp nảy khỏi ghế sa lông, nói:
- Thật là cám ơn thị trưởng! thị trưởng nắm văn hoá, đấy là đã nắm
chắc đặc điểm của Tây Kinh. Văn hoá bác sân khấu, kinh tế lên diễn kịch.
Chuyện này đâu phải chỉ là chuyện của văn hoá? Tôi không hiểu nhiều các
ngành khác, chứ trong giới văn nghệ, thành tích chính trị của thị trưởng có
thể nói ai ai cũng biết.
Thị trưởng nói:
- Đức Phúc này, cậu trao chìa khoá cho Chi Điệp nhé!
Quả nhiên Hoàng Đức Phúc móc chìa khoá và giấy chứng nhận sử dụng
ngôi nhà trong túi ra, nói:
- Thị trưởng chu đáo lắm, kỹ lưỡng hơn tôi, thị trưởng bảo các anh đi
làm giấy chứng nhận sử dụng nhà, l.ai phải tìm người, không nên để mất thì
giờ của nhà văn, trưa hôm nay đích thân bảo tôi đi làm xong thủ tục.
Trang Chi Điệp nhận chìa khóa, thật tình không biết nói thế nào hơn. Thị
trưởng bảo:
- Giới văn nghệ các anh, sau có việc gì cứ trực tiếp đến gặp mình. Nghe nói
trong thành Tây Kinh có bốn danh nhân lớn, vậy mà mình mới có gặp
Trang Chi Điệp và Nguyễn Tri Phi. Đức Phúc này, cậu chọn một chủ nhật,
triệu tập bốn danh nhân lớn cùng đến, mình mời các anh ấy ăn bữa cơm,
kết bạn với nhau.
Hoàng Đức Phúc đáp:
- Thế thì tuyệt quá! Thủ tướng Chu Ân Lai e suốt đời thích kết bạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.