PHẾ ĐÔ - Trang 687

Ngưu Nguyệt Thanh đã bưng thức ăn nóng lên, Mạnh Vân Phòng đưa ly
cho chị, bảo cũng chạm ly. Chu Mẫn chạm xong, lại bưng ly bảo thay mặt
Đường Uyển Nhi cũng xin chạm cốc. Ngưu Nguyệt Thanh liền bảo cốc
rượu này cậu bảo Liễu Nguyệt chạm cốc với thầy Điệp. Liễu Nguyệt liền
bưng cốc chạm một cái thật kêu. Trang Chi Điệp thấy mọi người đã cạn
chén, cám ơn rối rít, đưa ly lên cao, nhưng run quá không uống tiếp được,
đã đổ mạnh vào mồm, nước mắt chảy ra giàn dụa. Mọi người trên mâm
bỗng im bặt. Chu Mẫn bước đến dìu Trang Chi Điệp, hỏi:
- Rượu cay thấu trái tim phải không?
Trang Chi Điệp càng co rúm đôi môi, hít thở phì phì, nức nở không thành
lời. Ngưu Nguyệt Thanh vội vàng bảo:
- Xúc động quá đấy mà! Anh ấy là thế đấy. Đau đớn quá cũng khóc
vui mừng quá cũng khóc. Vụ kiện kéo dài như thế, hàng bao nhiêu chuyện
khúc mắc bên trong, cuối cùng coi như kiện cáo đã xong, lại thấy anh em
bè bạn có mặt đông đủ thế này, nên anh ấy đã xúc động đấy mà.
Rồi chị nói với chồng:
- Có lẽ anh vào buồng ngủ nghỉ một lát, cho bớt xúc động đã, rồi lại
ra uống tiếp.
Trang Chi Điệp nói:
- Quả thật xin lỗi nhé, tôi đi nghỉ một lúc, các bạn cứ uống tự nhiên.
Anh đi vào buồng ngủ, vợ Uông Hy Miên liền bước theo, khẽ hỏi:
- Chi Điệp ơi, trong lòng có điều gì khó chịu hả anh?
Trang Chi Điệp cười nhăn nhó, lắc lắc đầu. Chị Miên bảo:
- Anh không giấu em được đâu. Thắng kiện rồi, sắc mặt anh không
nên như vậy. Vừa nãy em bước vào cửa đã thấy anh khang khác.
Trang Chi Điệp giục:
- Em đừng hỏi nữa, ra ngoài uống rượu đi, để anh thư giãn một chút
sẽ khỏi thôi mà!
Chị Miên vừa định ngồi xuống mép giường nói chuyện nữa, thì thấy Ngưu
Nguyệt Thanh bước vào, liền nói:
- Chi Điệp gầy rộc hẳn đi, chị phải chăm lo cho anh ấy. Sau cái chết
của Cung Tịnh Nguyên, ai cũng cảm thấy ngay, con người ta chẳng bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.