PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 78

còn sống bò dưới đất.

- “Đao pháp như vậy thật sự là có thần đến mức cực điểm” - Bạn Bạn hỏi

- “Con người đó lại là người ra sao?”

- Con người đó cũng như người thường, không có gì khác, cũng có mắt

mũi, cũng có miệng.

Lão nhân nói tiếp:
- Chỉ bất quá so với người bình thường hơi cao hơn một chút, tay chừng

như cũng dài hơn một chút, có lúc bọn ta cả năm không gặp hắn, ai cũng
không biết hắn đi đâu.

- Chỗ ở của hắn lẽ nào không có ai khác?
- “Không” - Lão nhân đáp - “Hắn luôn luôn độc lai độc vãng, cả bằng

hữu cũng không có tới một người”.

- Hắn có mua hoa của ông bao giờ chưa?
- Gần đây hắn thường mua, mỗi lần đều mua thứ hoa này.
Lão nhân chỉ vào những chậu hoa hồi nãy lão khuyên nàng mua, đôi mắt

già nua của lão lại đang liếc Bạn Bạn:

- Khương chấp sự thật sự là người có tri thức, chỉ có người có tri thức

mới thích loại hoa này..

Ý tứ của lão đã quá rõ, cả Bạn Bạn trẻ tuổi như vậy cũng hiểu rõ, hiện tại

không mua chậu hoa của lão không được.

- “Nhưng ông ít ra trước hết phải nói cho tôi biết, thứ hoa này là hoa gì?”

- Bạn Bạn hỏi lão nhân.

Lão nhân hỏi ngược:
- Cô có biết trong hoang mạc xa xôi, nơi cả năm không có tới một giọt

mưa, sinh trưởng một loại thực vật rất kỳ lạ, gọi là cây xương rồng?

- Tôi biết, chỉ bất quá biết vậy thôi, nhưng chưa từng nhìn thấy.
- “Vậy cô hiện tại đã nhìn thấy rồi đó” - Lão nhân thốt.
Lão chỉ một cội tròn đầy gai dài trong chậu hoa, trên mặt còn nở một đóa

hoa nhỏ màu hồng như phấn.

- “Đó là cây xương rồng, hoa nở trên cây xương rồng đương nhiên gọi là

hoa xương rồng” - Lão nhân thốt - “Cô nên mang một chậu đến tặng
Khương chấp sự, hắn xem chừng đặc biệt thích thứ hoa này”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.