PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1136

kia trước đây là đại năng, mạnh đến mức nào Dương Thiên hiểu rõ. Phân
thân tu vị chỉ có Nguyên Anh kỳ, gọi là phế phẩm cũng không sai.

Đây chỉ là một chút tò mò của hắn thôi, đừng nói là phân thân, dù tên kia

sống lại, tu vị đại tiến thì trong mắt hắn vẫn không chịu nổi một đòn. Trước
thực lực tuyệt đối, mọi âm mưu quỷ kế chỉ là phù du. Dương Thiên luôn tin
tưởng vào câu nói này.

Tạm thời để chuyện này sang một bên, Dương Thiên nhìn Anh thể đang

thoi thóp trên tay.

- Để ta tiễn ngươi đi trước một đoạn.

Anh thể vội vàng la lên:

- Khoan đã, không phải ngươi đã hứa sẽ tha mạng cho ta sao?

Dương Thiên nghệch mặt ra, hắn nói như vậy từ khi nào?

- Ngươi có phải sợ quá nên bị lú lẫn hay không, ta chưa từng nói sẽ tha

mạng cho ngươi a.

Biết mình nói sai, Anh thể vội sửa lại:

- Ta đã dâng Thôn Thiên quyết cho ngươi. Hơn nữa ngươi cũng đã đánh

ta trọng thương, không có 100 năm sẽ không thể hoàn toàn bình phục.
Chúng ta bỏ qua mọi chuyện, thế nào?

- Ngươi nói không sai, nhưng ta không có thói quen thả hổ về rừng. Hiện

tại giết ngươi mọi việc sẽ kết thúc, thuận tiện hơn nhiều.

- Nếu ngươi giết chết ta, ngươi và Thiên Sơn Thánh Phong sẽ trở mặt

thành thù, khi đó sẽ không ai có lợi.

- Ngươi nói quá nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.