PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1207

Ba người lập tức phóng đến, đỡ tên Trúc Cơ sơ kỳ từ dưới hố lên. Bọn

hắn không ngờ Sở Từ dám bỏ mặc công kích của ba người bọn họ mà tấn
công tứ đệ. Kiểm tra thương thế tứ đệ, sắc mặt tên Trúc Cơ hậu kỳ ngày
càng tối lại. Xương cốt hoàn toàn vỡ nát, không có dấu hiệu linh lực tàn
phá, đơn thuần là lực lượng cuồng bạo.

- Đại ca, tứ đệ hắn.

- Để đệ ấy an nghỉ, dù chết ta cũng sẽ báo thù cho đệ.

Bốn người cùng nhau chiến đấu trăm năm, so với huynh đệ ruột thịt còn

thân thiết hơn. Hôm nay một người ngã xuống ở đây đã khiến bọn họ triệt
để phẫn nộ. Mặc kệ Ám tổ, trong đầu ba người bây giờ chỉ còn lại ý nghĩ
báo thù. Đặt tứ đệ xuống, Trúc Cơ hậu kỳ đại ca nhìn Sở Từ đang nằm trên
mặt đất, điều động ngọc châu đập mạnh xuống.

Sở Từ vốn vẫn nằm yên bất động, bất ngờ mở mắt ra, lách sang một bên

né tránh công kích. Ngọc châu đập mạnh vào sàn nhà, một tiếng nổ khổng
lồ vang lên, trên sàn nhà lại có thêm một cái hố sâu. Sở Từ thở dài tiếc
nuối, hắn định giả vờ bất tỉnh để dẫn dụ ba người vào trong tầm công kích
để tung đòn quyết định nhưng không thành.

Ba người vẻ mặt vẫn lạnh băng, dường như cái chết của tứ đệ đã nuốt

mất cảm xúc của bọn họ. Tên Trúc Cơ hậu kỳ đại ca lên tiếng:

- Tu vị chỉ là Trúc Cơ trung kỳ lại lợi hai như vậy. Ta đã luôn nghi ngờ,

hiện tại đã có thể xác định. Không ngờ ngươi lại là Tu Chân giả vạn người
có một, Luyện Thể giả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.