PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1296

bỏ chạy nhưng lý trí đã ngăn cản hắn lại. Nếu người này thực sự là Dương
Thiên, trước mặt Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ, bỏ chạy chỉ có con đường chết
mà thôi. Ở lại biết đâu sẽ tìm được một đường sinh cơ.

Do sớm đã có sự chuẩn bị, Văn Lượng lập tức chối bỏ trách nhiệm:

- Ngươi đang nói đến chuyện gì, ta thực sự nghe không hiểu. Có phải các

ngươi đã có hiểu lầm gì đó hay không?

Thanh Vũ xúc động đến gương mặt đỏ bừng, gào to:

- Hiểu lầm, mẹ và đệ đệ của ta chính là bị người của Văn gia các ngươi

giết chết. Thân là tộc trưởng Văn gia ngươi lại dám nói không biết gì sao?

Văn Lương giả vờ ngạc nhiên, trầm tư suy nghĩ rồi nói:

- Tiểu cô nương, chuyện gia đình ngươi bị truy sát quả thực không liên

quan gì đến ta. Ta vừa có một chuyến đi đến nước ngoài cách đây hơn một
tháng, chỉ vừa trở về vào tối hôm qua. Ở đây còn lưu lại vé máy bay và hộ
chiếu. Để ta lấy cho các ngươi xem.

Nói xong, Văn Lương cuối người xuống, lấy ra một sấp giấy rồi từ trong

đó lấy ra hộ chiếu và vé máy bay đưa cho Thanh Vũ.

Cầm bằng chứng trong tay, suy nghĩ trong đầu Thanh Vũ có chút rối

loạn. Chẳng lẽ kẻ đứng đằng sau ra lệnh thực sự không phải là hắn?

- Nếu không phải là ngươi, rốt cuộc là kẻ nào đã ra lệnh tiêu diệt toàn bộ

tàn dư của Thiên Sát.

Thấy Thanh Vũ đã có điểm tin tưởng mình, Văn Lương vội nói:

- Ta vừa trở về nên có nhiều điểm chưa kịp nắm bắt. Ngươi đợi ta điều

tra một lát sẽ lập tức có câu trả lời cho hai người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.