PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1305

Nhìn thấy nụ cười của nàng, Dương Thiên nhẹ nhõm thở ra một hơi. Hắn

chỉ sợ nàng giết xong hai người mà vẫn không thể thoát ra khỏi qua khứ.
May mắn, Thanh Vũ không làm hắn thất vọng.

- Tốt, ngươi đã làm xong những chuyện cần làm, chúng ta mau đi thôi.

Không khí nơi này quá ngột ngạt, ta không thích.

Thanh Vũ vẫn còn e ngại Văn gia:

- Nếu lỡ bọn hắn trả thù ngươi thì sao?

Dương Thiên tỏ vẻ chẳng quan tâm:

- Yên tâm, bọn hắn không dám. Hơn nữa, ta còn để lại cho bọn hắn một

món quà nhỏ.

Thanh Vũ không tiếp tục hỏi nữa, nàng tin tưởng những gì Dương Thiên

nói. Vào lúc này, Dương Thiên có nói hắn là thiên thần do ông trời phái
xuống để giúp đỡ nàng, Thanh Vũ cũng sẽ tin tưởng mà không chút nghi
ngờ.

Đợi hai người rời đi một hồi lâu, người của Văn gia mới bước lại chỗ hai

cha con Văn Lương. Dẫn đầu là một nam nhân tóc bạc nhưng gương mặt
lại là một thanh niên khoảng tầm 20 tuổi. Sự kết hợp đặc biệt này khiến
người nhìn có cảm giác yêu mị, thu hút. Nam nhân nhìn hai người đang
nằm bất tỉnh trên mặt đất, thở dài một hơi.

Một người béo ục ịch, thân hình phải lên đến hai trăm kg, mặc một bộ đồ

màu vang từ trên xuống dưới bước đến trước mặt nam nhân, cung kính nói:

- Lão tổ, người để bọn hắn rời đi như vậy sao?

Nam nhân không tỏ thái độ, lạnh lùng nói:

- Vậy theo ý của ngươi, ta phải làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.