PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 171

Tên bảo vệ thấy Dương Thiên không để ý đến hắn. Liền mặc kệ quay đi,

còn nói với lại:

- Đến lúc đó bị đánh cũng đừng trách ta không nhắc nhở người.

Dương Thiên lắc đầu cười, trên đời này vẫn còn nhiều người tốt a. Lái xe

đi ra ngoài, chưa được bao xa, Dương Thiên lập tức bị bao vây. Xuống xe,
Dương Thiên lớn giọng:

- Các ngươi có việc gì liền nói nhanh một chút, bây giờ đã trễ. Ta cũng

có chút đói bụng rồi.

Từng chiếc xe lần lượt mở cửa, một đám người bước xuống, cầm đầu là

thanh niên Trúc Cơ kỳ kia. Hắn mặt lạnh nhìn Dương Thiên, trầm giọng
nói:

- Xem ra người còn rất cao ngạo. Ta cũng muốn xem ngươi dựa vào cái

gì mà muốn Lý gia ta xin lỗi.

Dương Thiên nhếch miệng:

- Ngươi sẽ biết ngay thôi.

Dứt lời, Dương Thiên lập tức biến mất, thanh niên cảm thấy một trận hoa

mắt. Chưa kịp nhìn rõ ràng đã cảm giác được cổ họng bị người ta nhấc lên.
Thanh niên vẻ mặt liền hoảng sợ vô cùng, hắn dù gì cũng là Trúc Cơ kỳ tu
sĩ, không ngờ không có một chút phản kháng bị người ta khống chế. Tuy
nói một phần là do Dương Thiên đánh lén, nhưng hắn hiểu rõ, Dương
Thiên mạnh hơn hắn rất nhiều.

Đám người xung quanh thấy thanh niên bị khống chế, liền hoảng sợ,

không nói hai lời lập tức xông lên. Dương Thiên hừ mạnh một tiếng. Cả
đám người cảm thấy cả đầu ong ong, lão đảo ngã xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.